Kinh Thánh Lược Truyện

Về trang chủ

Moses và Aaron bị phạt

Vào tháng thứ nhất của năm thứ bốn mươi kể từ khi ra khỏi Ai Cập, dân Israel trở lại hoang mạc Zin, và sống tại Kadesh. Miriam qua đời tại đó và được chôn cất.

Chỗ đó không có nước uống, nên dân chúng dấy loạn với Moses và Aaron. Họ trách Moses rằng: “Ước chi chúng tôi cũng chết với anh em mình trước nhan Thiên Chúa! Sao ông lại mang dân Chúa vào đồng vắng, để chúng tôi và súc vật phải chết ở đây? Sao lại đem chúng tôi ra khỏi Ai Cập để tới nơi tồi tệ này? Chỗ này không có thóc lúa hay quả vả, nho hoặc lựu. Và không có nước để uống.”

Moses và Aaron rời đám đông, tới trước cửa Đền Tạm mà sấp mình xuống, vinh quang Thiên Chúa liền hiện ra với họ. Thiên Chúa nói với Moses: “Cầm lấy cây gậy, rồi ngươi và anh ngươi Aaron hãy tập hợp dân chúng lại. Nói với tảng đá trước mắt ngươi và nó sẽ tuôn nước ra. Ngươi sẽ mang nước từ đá cho dân chúng và súc vật uống.”

Moses bèn cầm lấy cây gậy như Thiên Chúa truyền. Ông và Aaron tập hợp dân lại trước tảng đá. Ông nói với họ: “Hãy nghe đây, hỡi những kẻ nổi loạn, lẽ nào chúng ta phải khiến tảng đá này chảy ra nước cho các ngươi sao?”

Moses giơ tay đập vào tảng đá hai lần bằng cây gậy. Nước liền phun ra, và dân sự cùng với đàn súc vật uống nước. Nơi này về sau được gọi là Meribah, nghĩa là sự phản nghịch.

Nhưng Thiên Chúa phán với Moses và Aaron: “Vì các ngươi không tin Ta đủ nhiều và không tôn vinh Ta trước mắt dân Israel, nên các ngươi sẽ không được vào đất Ta ban cho chúng.”