Thiên Chúa phán với Moses: “Hãy đục hai bia đá giống như trước mà ngươi đã làm vỡ, và Ta sẽ viết lại giao ước Ta. Phải làm xong vào buổi sáng, rồi mang lên núi Sinai và gặp Ta trên đỉnh núi. Không ai được đi với ngươi hoặc ở trên núi, kể cả súc vật cũng không được gặm cỏ trước núi.”
Vậy Moses đục hai bia đá như lúc trước và lên núi Sinai lúc sáng sớm, với hai bia đá trong tay. Thiên Chúa ngự xuống từ mây. Ngài đi qua trước ông mà nói: “Ta là Thiên Chúa, Đấng nhân từ, thương xót, chậm giận, đầy dẫy tình thương và thành thực. Ta ban ơn đến ngàn đời, tha thứ điều gian ác, phản bội và tội lỗi. Nhưng ai lỗi phạm cùng Ta, Ta phạt con cháu đến ba bốn đời vì tội cha ông.”
Moses sấp mình xuống đất thờ lạy, rồi nói: “Lạy Chúa, nếu con được ơn trước mặt Ngài, xin đi với chúng con. Dù rằng chúng con là dân cứng cổ, xin tha thứ tội lỗi chúng con, và nhận chúng con làm cơ nghiệp của Ngài.”
Thiên Chúa phán: “Đây Ta lập giao ước với ngươi. Trước dân ngươi Ta sẽ làm những dấu lạ chưa từng có tại bất cứ đâu trên mặt đất. Dân ngươi sẽ thấy những việc vĩ đại Ta sẽ làm cho các ngươi. Hãy tuân giữ những điều Ta truyền hôm nay. Hãy chép lại những điều này vì nhờ chúng Ta sẽ lập giao ước với ngươi và với Israel.”
Moses ở đó với Thiên Chúa trong bốn mươi ngày và bốn mươi đêm mà không ăn uống gì. Thiên Chúa ghi lại trên hai tấm bia những lời của giao ước, đó là mười điều răn.
Khi Moses từ núi Sinai đi xuống với hai tấm bia giao ước trong tay, ông không nhận ra mặt mình đỏ rực vì ông đã nói chuyện với Thiên Chúa. Lúc Aaron và dân Israel trông thấy, họ sợ mà không dám lại gần ông. Moses gọi họ, thì Aaron và các trưởng lão đi đến nói chuyện với ông. Sau đó dân chúng lại gần, ông trao cho họ hai tấm bia khắc mười điều răn của Thiên Chúa trên núi Sinai.
Moses nói với Aaron: “Lấy một cái hũ và đặt một omer manna vào trong. Đặt nó cùng với bia giao ước trước nhan Thiên Chúa để cho con cháu đời sau biết đây là bánh Ngài ban cho chúng ta khi đem chúng ta ra khỏi Ai Cập.”
Moses nói xong thì lấy khăn che mặt. Mỗi khi ông vào lều nói chuyện với Thiên Chúa, ông bỏ khăn che mặt. Nhưng mỗi khi trở ra để nói lại với dân thì mặt ông lại đỏ rực, nên ông phải dùng khăn che mặt lại.