Vào ngày đầu tiên của tháng thứ ba kể từ khi dân Israel ra khỏi Ai Cập, họ đến hoang mạc Sinai. Họ đóng trại trong hoang mạc ở phía trước núi.
Moses đi lên núi để gặp Thiên Chúa. Thiên Chúa phán với ông: “Các ngươi đã thấy những gì Ta làm với Ai Cập, và Ta đã mang các ngươi đi dưới cánh đại bàng mà đến với Ta. Nếu các ngươi vâng lời Ta và giữ giao ước Ta, thì giữa mọi dân các ngươi sẽ là sở hữu riêng của Ta. Dù cho toàn thể mặt đất là của Ta, các ngươi sẽ là một vương quốc tư tế, một dân thánh. Hãy nói với dân Israel những điều đó.”
Moses trở lại và nói với các trưởng lão của Israel những lời Thiên Chúa phán. Họ đồng thanh đáp: “Chúng tôi sẽ làm mọi điều Thiên Chúa dạy.”
Moses lên thưa lại với Thiên Chúa. Thiên Chúa phán: “Ta sẽ đến với các ngươi trong một đám mây dày, để dân chúng thấy Ta nói với ngươi và tin ngươi. Hãy đến với dân và thanh tẩy chúng hôm nay và ngày mai. Bảo chúng giặt giũ quần áo để chuẩn bị cho ngày thứ ba, vì ngày đó Ta sẽ xuống từ núi Sinai trước mắt mọi người. Bảo mọi người đứng xa núi ra và đừng chạm vào nó. Ai chạm vào núi, dù là người hay thú vật, sẽ phải chết. Chúng sẽ bị ném đã hoặc bị bắn bằng cung tên, không ai được chạm vào xác chúng. Chỉ khi nào có tiếng tù và thổi lên một hồi dài, chúng có thể đến gần núi.”
Moses xuống nói lại với dân, thanh tẩy họ, bảo họ giặt giũ quần áo. Ông cũng nói với họ: “Hãy giữ mình cho ngày thứ ba và kiêng khem chuyện giường chiếu.”
Sáng ngày thứ ba có sấm sét vang động, mây dày bao phủ đỉnh núi, một hồi tù và lớn vang lên. Mọi người trong trại run sợ. Moses dẫn mọi người ra khỏi trại để gặp gỡ Thiên Chúa, và họ đứng dưới chân núi. Ngọn núi Sinai bị bao phủ bởi khói, vì Thiên Chúa xuất hiện trong lửa. Khói bốc lên giống một lò lửa, cả ngọn núi rung chuyển dữ dội. Trong khi tiếng tù và ngày càng lớn thêm, Moses nói cùng Thiên Chúa và Thiên Chúa đáp lại.
Khi dân chúng thấy sấm sét, nghe tiếng tù và và khói bốc ra từ núi, họ vô cùng run sợ. Họ đứng xa mà nói với Moses: “Xin ông nói với chúng tôi thì chúng tôi sẽ nghe. Nhưng xin Thiên Chúa đừng nói với chúng tôi kẻo chúng tôi chết mất.”
Moses đáp: “Đừng sợ. Thiên Chúa tới để thử thách các ngươi, để các ngươi kính sợ Người mà khỏi phạm tội.”
Dân chúng đứng một khoảng xa, còn Moses tiến lại bóng tối dày nơi Thiên Chúa ngự.
Thiên Chúa gọi Moses lên đỉnh núi. Moses lên tới nơi và Thiên Chúa phán: “Đi xuống mà cảnh báo dân đừng lên núi mà nhìn Thiên Chúa kẻo phải chết. Cả những tư tế cũng phải giữ mình thanh sạch kẻo Thiên Chúa đánh phạt.”
Moses thưa: “Dân sẽ không lên núi đâu, bởi chính Ngài đã dặn chúng con cách xa núi vì đó là nơi thánh.”
Thiên Chúa phán: “Hãy mang Aaron lên với ngươi. Nhưng các tư tế và dân chúng không được lên.”
Moses đi xuống nói lại với dân. Rồi Moses và Aaron lên núi.
Moses ghi lại những lời của Thiên Chúa vào sách. Sáng hôm sau, ông dậy sớm và lập một bàn thờ ở chân núi, rồi dựng mười hai trụ đá cho mười hai chi tộc Israel. Ông sai các thanh niên Israel dùng bê con để dâng của lễ toàn thiêu và lễ thù ân lên Thiên Chúa. Moses lấy phân nửa số máu để trong chậu, số còn lại rưới lên bàn thờ. Đoạn ông lấy sách giao ước ra đọc cho dân. Họ đáp: “Chúng tôi sẽ tuân giữ những điều Thiên Chúa phán.”
Moses lấy máu rắc trên dân và nói: “Đây là máu của giao ước Thiên Chúa lập với các ngươi y theo những lời này.”
Đoạn Moses, Aaron, Nadab, Abihu và bảy mươi trưởng lão Israel lên núi để chiêm ngưỡng Thiên Chúa của Israel. Dưới chân Ngài như được lát đá màu xanh da trời. Họ trông thấy Thiên Chúa, nhưng Người không đáp lại họ. Họ ăn uống tại đó.