Kinh Thánh Lược Truyện

Về trang chủ

Tai họa thứ mười

Thiên Chúa phán với Moses: “Ta sẽ mang một tai họa nữa đến với Pharaoh và Ai Cập. Sau đó, hắn sẽ để các ngươi đi khỏi đây. Không những vậy, hắn còn đuổi các ngươi đi là đằng khác. Giờ ngươi hãy đi gặp Pharaoh và nói những điều Ta sắp làm. Nhưng Pharaoh sẽ không nghe ngươi, để Ta làm thêm các dấu lạ trên khắp Ai Cập.”

Moses đi gặp Pharaoh và nói: “Thiên Chúa đã phán, lúc nửa đêm Người sẽ rảo qua khắp Ai Cập. Tất cả con trai đầu lòng Ai Cập sẽ chết, từ con trai đầu lòng của Pharaoh đang ngồi trên ngai cho tới con đầu lòng của nữ nô lệ ở sau cối xay, và cả con đầu lòng của súc vật. Sẽ có tiếng kêu khóc chưa từng có và sẽ không bao giờ có nữa ở Ai Cập. Nhưng trong dân Israel thì không có con chó nào sủa dù là sủa người hay sủa thú vật. Nhờ đó ngài sẽ biết Thiên Chúa phân biệt dân Ai Cập và dân Israel. Tất cả triều thần của ngài sẽ đến gặp tôi, sụp xuống lạy tôi mà xin tôi và dân tôi ra khỏi Ai Cập. Rồi tôi sẽ ra đi.”

Moses và Aaron còn trình diễn nhiều dấu lạ trước Pharaoh. Nhưng Thiên Chúa làm lòng Pharaoh ra chai đá, nên vua không cho dân Israel đi.

Moses giận dữ rời khỏi cung Pharaoh.

Thiên Chúa phán với Moses và Aaron: “Tháng này phải được tính là tháng đầu của năm đầu tiên. Nói với dân Israel tới ngày thứ mười tháng này mỗi nhà phải bắt một con chiên con hoặc dê con. Nếu nhà nào không ăn hết thì hãy chung với nhà bên cạnh, phải tính toán tùy theo sức người ăn. Những con vật các ngươi chọn phải là con được một tuổi, không có khiếm khuyết. Chăm sóc chúng cho tới ngày thứ mười bốn, và các ngươi sẽ giết chúng lúc chiều tối. Các ngươi sẽ lấy máu con vật mà bôi lên cạnh và khung cửa nhà, nơi các ngươi sẽ ăn. Đêm hôm đó các ngươi sẽ ăn thịt nướng trên lửa, cùng rau đắng, và bánh không men. Đừng ăn thịt sống hoặc luộc trong nước, mà phải nướng trên lửa, với đủ đầu, chân và nội tạng. Đừng để lại gì cho đến sáng, nếu không các ngươi phải đốt hết đi. Các ngươi hãy ăn với áo thắt gọn, dép xỏ dưới chân, tay cầm gậy. Hãy ăn vội vã, đó là lễ Vượt Qua của Thiên Chúa. Đêm hôm đó Ta sẽ rảo qua khắp Ai Cập, đánh phạt các con đầu lòng của chúng dù là người hay súc vật, và xử đoán các thần Ai Cập. Ta là Thiên Chúa. Vết máu trên khung cửa sẽ là dấu chỉ cho các ngươi và nhà các ngươi. Khi Ta nhìn thấy vết máu, Ta sẽ vượt qua các ngươi. Các ngươi sẽ không bị làm hại khi Ta đánh phạt Ai Cập.”

Moses triệu tập những người già trong Israel mà nói: “Hãy đi và chọn những con vật cho nhà các ngươi để chuẩn bị cho lễ Vượt Qua. Lấy một bó cây bài hương, nhúng vào máu trong chậu mà bôi lên cạnh và khung của. Không ai được ra khỏi nhà cho tới lúc trời sáng. Khi Thiên Chúa rảo qua xứ để đánh dân Ai Cập, Ngài sẽ thấy vết máu và sẽ vượt qua, không đánh phạt nhà các ngươi.”

Mọi ngươi sấp mình thờ lạy. Dân Israel làm theo những gì Thiên Chúa phán dạy.

Lúc nửa đêm, Thiên Chúa đánh phạt tất cả con đầu lòng Ai Cập, từ con đầu lòng của Pharaoh, cho tới con đầu lòng của người trong tù, và con đầu lòng của súc vật. Pharaoh, triều dần và dân Ai Cập thức giấc mà kêu khóc trong đêm. Không có nhà nào mà không có người phải chết.

Pharaoh cho gọi Moses và Aaron ngay trong đêm mà nói: “Hãy đứng dậy và rời xa dân ta, cả ngươi và dân Israel! Đi mà thờ phượng Thiên Chúa như ngươi đã đòi. Đem theo đàn vật của các ngươi nữa. Ngươi hãy cầu cho cả ta.”

Người Ai Cập thúc giục người Israel đi khỏi xứ, vì sợ tất cả họ phải chết. Dân Israel mang theo bột chưa trộn men, để trong cối nhồi bột, bọc trong quần áo mà vác trên vai. Họ cũng xin người Ai Cập những đồ vàng bạc và quần áo, như Moses đã chỉ dạy. Thiên Chúa làm cho người Ai Cập có thiện cảm với dân Israel, nên họ cho hết những thứ được xin.

Dân Isael đã sống ở Ai Cập bốn trăm ba mươi năm. Hôm đó, toàn bộ dân chúng rời khỏi Ai Cập. Moses cũng đem theo hài cốt ông Joseph, như ông đã bắt con cháu phải thề là sẽ mang hài cốt ông ra khỏi Ai Cập.