Kinh Thánh Lược Truyện

Về trang chủ

Thiên Chúa sai Moses

Cách lâu sau, Pharaoh băng hà. Dân Israel than thở kêu van trong cảnh nô lệ, và tiếng kêu của họ thấu đến Thiên Chúa. Thiên Chúa nghe tiếng họ than van, và Người nhớ lại giao ước của Người với Abraham, Isaac và Israel. Thiên Chúa đoái xem dân Israel và thương xót họ.

Một hôm, Moses đang chăn chiên của bố vợ là ông Jethro. Moses dẫn đàn vật đi qua bên kia đồng vắng tới núi Horeb, là núi của Thiên Chúa. Tại đó sứ thần của Thiên Chúa hiện ra với ông dưới dạng ngọn lửa giữa bụi gai. Moses trông thấy bụi gai cháy mà không lụi tàn.

Moses thầm nghĩ: “Mình phải lại gần xem sự lạ này, vì sao bụi gai cháy mà lại không bị lụi tàn.”

Khi Thiên Chúa thấy Moses lại gần, Người phán với ông từ trong bụi gai: “Moses! Moses!”

Moses đáp: “Có con đây.”

Thiên Chúa phán: “Đừng lại gần nữa. Hãy cởi dép ra vì nơi ngươi đang đứng là đất thánh. Ta là Thiên Chúa của cha ông ngươi, là Thiên Chúa của Abraham, Thiên Chúa của Isaac, Thiên Chúa của Jacob.”

Moses bèn che mặt đi vì sợ nhìn thấy Thiên Chúa.

Thiên Chúa lại phán: “Ta đã thấy sự cực khổ của dân Ta ở Ai Cập. Ta đã nghe thấu tiếng chúng kêu van bởi bọn chủ nô, và Ta biết nỗi khổ chúng. Vậy Ta xuống để giải cứu chúng khỏi tay người Ai Cập, mang chúng tới một miền đất tốt lành và rộng rãi, miền đất tràn trề sữa và mật ong, là nơi dân Canaan, Hittite, Amorit, Perizzi, Hivvi và Jebusite đang cư ngụ. Vậy giờ ngươi hãy đi, Ta sai ngươi đến với Pharaoh để đem dân ta là Israel ra khỏi Ai Cập.”

Moses thưa rằng: “Con là ai mà dám đến với Pharaoh để đưa dân Israel ra khỏi Ai Cập?”

Thiên Chúa phán: “Ta sẽ ở với ngươi. Đây là đấu chỉ cho ngươi là Ta đã sai ngươi: Khi ngươi đã đưa dân ra khỏi Ai Cập, các ngươi sẽ thờ phượng Ta trên núi này.”

Moses thưa: “Giả như con đến với dân và nói rằng Thiên Chúa của cha ông họ đã sai con, nếu họ hỏi con tên Đấng ấy thì con biết trả lời thế nào?”

Thiên Chúa phán: “Ta là Đấng Tự Hữu. Ngươi hãy nói với chúng là Đấng Tự Hữu, cũng là Thiên Chúa của Abraham, Thiên Chúa của Isaac, Thiên Chúa của Jacob đã sai ngươi. Đó là danh Ta đời đời, là danh mà các ngươi sẽ dùng để kêu cầu Ta từ đời nọ đến đời kia.”

Ngài lại phán: “Hãy đi, tập hợp các người già của Israel mà nói với chúng Thiên Chúa của cha ông chúng đã sai ngươi đến để đưa chúng ra khỏi cảnh áp bức ở Ai Cập, tới một nơi tràn trề sữa và mật ong. Những người già sẽ nghe lời ngươi. Rồi ngươi với chúng sẽ tới gặp Pharaoh và yêu cầu hắn cho các ngươi đi ba ngày đường vào nơi vắng để dâng của lễ lên Thiên Chúa. Nhưng Ta biết Pharaoh sẽ không cho các ngươi đi trừ khi có một bàn tay mạnh mẽ can thiệp. Ta sẽ dang tay ra đánh phạt dân Ai Cập với những phép lạ trong xứ đó. Rồi hắn sẽ cho các ngươi đi. Ta sẽ cho các ngươi được cảm tình người Ai Cập, nên các ngươi sẽ không ra đi tay không. Mỗi người đàn bà trong các ngươi sẽ hỏi xin láng giềng hoặc người sống cùng nhà những đồ vàng bạc và quần áo mà mặc cho con cái mình. Vậy các ngươi sẽ tước đoạt của cải người Ai Cập.”

Moses thưa: “Nếu họ không tin và không nghe con mà nói Thiên Chúa đã chẳng hiện tới với con thì sao?”

Thiên Chúa hỏi: “Ngươi đang cầm gì đó?”

Moses đáp: “Thưa, một cây gậy.”

Thiên Chúa phán: “Vứt nó xuống đất đi.”

Moses vứt cây gậy xuống đất và nó biến thành một con rắn, khiến ông phải chạy trốn.

Thiên Chúa phán với ông: “Giơ tay ra và nắm lấy đuôi nó.”

Moses bèn giơ tay ra nắm lấy con rắn, nó lại trở thành cây gậy trong tay ông.

Thiên Chúa phán: “Đây là dấu chỉ để chúng tin là Thiên Chúa của cha ông chúng đã hiện ra với ngươi. Giờ ngươi nãy cho tay vào trong áo.”

Moses cho tay vào trong áo. Khi đưa tay ra, làn da đã bị hủi, trở nên trắng như tuyết.

Thiên Chúa phán: “Giờ lại cho tay vào trong áo.”

Moses bèn cho tay vào trong áo. Khi đưa tay ra, nó đã trở nên bình thường như da thịt ông.

Bấy giờ Thiên Chúa phán: “Nếu chúng không tin ngươi và không để ý đến dấu lạ thứ nhất, thì chúng sẽ tin dấu lạ thứ nhì. Nhưng nếu chúng không tin cả hai dấu và không nghe ngươi, thì lấy ít nước sông Nile mà tưới trên mặt đất khô. Nước sông mà ngươi lấy sẽ trở thành máu trên đất.”

Moses thưa: “Lạy Chúa, xin thứ lỗi cho tôi tớ Ngài. Từ trước đến giờ con không phải kẻ giỏi ăn nói, con bị vụng miệng và cứng lưỡi.”

Thiên Chúa phán: “Ai cho con người có miệng lưỡi, cho nó câm hay điếc, cho sáng mắt hay phải mù lòa? Chẳng phải là Ta, Thiên Chúa đó sao? Giờ ngươi hãy đi, Ta sẽ giúp ngươi và dạy ngươi điều phải nói.”

Nhưng Moses thưa: “Lạy Chúa, xin thứ lỗi cho con. Xin Chúa sai người khác đi.”

Thiên Chúa nổi giận với Moses và nói: “Vậy thì anh ngươi là Aaron người Levi thì sao? Ta biết nó giỏi ăn nói. Hiện nó đang trên đường đi gặp ngươi, và sẽ vui mừng khi gặp được. Ngươi sẽ nói với nó và đặt lời vào miệng nó. Ta sẽ giúp các ngươi và dạy các ngươi điều phải nói. Anh ngươi sẽ nói với dân thay ngươi, như thể nó là miệng của ngươi, còn ngươi như là thần với nó. Hãy cầm lấy cây gậy này trong tay mà làm các dấu lạ.”

Sau đó, Moses trở về với ông Jethro, bố vợ mình, và nói: “Xin cho con trở về với dân con ở Ai Cập xem họ còn sống không.”

Ông Jethro đáp: “Con hãy đi bình an.”

Thiên Chúa hiện ra với Moses và phán: “Hãy trở về Ai Cập, vì mọi kẻ muốn giết ngươi đã chết rồi. Khi ngươi trở về Ai Cập, hãy làm trước Pharaoh các dấu lạ mà Ta đã chỉ cho ngươi. Nhưng Ta sẽ làm cho hắn trở nên cứng lòng mà không cho dân đi. Ngươi sẽ nói với Pharaoh rằng Israel là con đầu lòng của Ta, nhưng Pharaoh từ chối cho con Ta đi thờ phượng Ta, nên Ta sẽ giết con đầu lòng của hắn.”

Moses bèn đưa vợ và cac con lên lừa mà trở về Ai Cập. Ông cũng cầm theo cây gậy của Thiên Chúa trong tay.

Dọc đường đi, Thiên Chúa gặp Moses và định giết ông, bởi lẽ ông chưa làm phép cắt bì cho con. Nhưng bà Zipporah lấy một con dao đá, cắt bì cho con mà quăng dưới chân Moses. Bà nói với Moses: “Thật ông là huyết lang của tôi, vì nhờ máu mà Thiên Chúa tha cho ông.”

Đoạn, Thiên Chúa phán với Aaron, anh ông Moses: “Đi vào đồng vắng mà đón Moses.”

Vậy Aaron đi gặp Moses trên núi của Thiên Chúa và hôn ông. Moses kể cho Aaron mọi sự Thiên Chúa đã sai ông nói, và các dấu lạ mà Người đã sai ông làm.

Moses và Aaron tập hợp tất cả người già Israel. Aaron nói cho họ nghe mọi sự Thiên Chúa đã phán dạy Moses. Moses cũng làm các dấu lạ trước mọi người. Khi họ nghe nói Thiên Chúa đã đoái đến họ và thấy sự khổ cực của họ, họ bèn sấp mình xuống mà thờ lạy.

Moses được tám mươi tuổi, còn Aaron được tám mươi ba tuổi khi họ vâng lệnh từ Thiên Chúa để giải thoát dân Israel.