Kinh Thánh Lược Truyện

Về trang chủ

Dân Israel bị đàn áp

Gia đình ông Israel xuống Ai Cập, tính cả Joseph và hai con trai, là bảy mươi người. Về sau, thế hệ đó đều qua đời, nhưng dân Israel sinh sôi thêm rất nhiều, trở nên cường thịnh và sống trong khắp xứ.

Bấy giờ Ai Cập có một Pharaoh mới lên trị vì. Vua này không biết công lao của Joseph ngày trước. Vua nói với dân mình rằng: “Này, dân Israel trở nên quá đông đúc. Chúng ta hãy hành xử khôn ngoan với chúng, kẻo chúng càng đông thêm. Nếu có chiến tranh xảy ra, chúng sẽ theo phe địch, đánh lại chúng ta và ra khỏi xứ.”

Vậy, các chủ nô Ai Cập bèn bắt dân Israel làm việc khó nhọc, họ phải xây thành Pithom và Rameses làm kho chứa cho Pharaoh. Nhưng càng bị đàn áp, thì họ càng sinh thêm nhiều. Dân Ai Cập bắt đầu khiếp sợ dân Israel và áp bức họ tàn nhẫn hơn, khiến đời sống họ ra cay đắng với các công việc xây cất và việc đồng áng.

Pharaoh nói với các bà đỡ người Israel là Shiphrah và Puah: “Khi các ngươi đỡ cho đàn bà đang sinh, nếu là trẻ trai thì giết đi, còn trẻ gái thì cho sống.”

Nhưng các bà đỡ kính sợ Thiên Chúa và không làm theo lời Pharaoh, mà cứ để cho trẻ trai sống. Pharaoh gọi các bà đỡ và nói: “Sao các ngươi làm thế mà cứ để cho trẻ trai sống?”

Họ đáp: “Đàn bà Israel không như đàn bà Ai Cập, họ khỏe lắm và sinh con trước khi chúng tôi đến.”

Vậy dân cứ thế mà tăng thêm nhiều. Thiên Chúa đoái thương các bà đỡ vì họ biết kính sợ Người, và cho họ cũng có con.

Pharaoh bèn truyền lệnh cho dân mình rằng: “Tất cả con trai Israel mới sinh phải ném xuống sông Nile, nhưng để cho trẻ gái sống.”