Dân Israel lại làm điều xấu xa trước nhan Thiên Chúa và đi thờ các thần ngoại. Thiên Chúa sai một ngôn sứ đến nói với dân: “Thiên Chúa đã đưa các ngươi ra khỏi ách nô lệ Ai Cập, giải phóng các ngươi khỏi mọi thù địch và cho các ngươi đất này. Thiên Chúa đã dặn các ngươi không được thờ các thần của người Amorit sống trong xứ. Nhưng các ngươi đã chẳng nghe.”
Thiên Chúa trao họ vào tay dân Midian trong bảy năm. Dân Midian đàn áp họ quá tàn bạo, nên họ phải xây các nơi trú ẩn trong khe núi, hang động và thành lũy. Mỗi khi dân Israel trồng cấy, dân Midian, Amalek và các dân khác ở phía đông lại kéo tới. Chúng đóng trại trong xứ, phá hoại mùa màng, cướp bóc gia súc. Dân Israel trở nên kiệt quệ và kêu cầu lên Thiên Chúa.
Thiên sứ của Thiên Chúa tới ngồi dưới gốc cây sồi của ông Joash người Manasseh ở Ophrah. Bấy giờ, con trai ông Joash là Gideon đang phải đập lúa trong bồn ép nho để giấu người Midian.
Thiên sứ của Thiên Chúa thấy Gideon và nói: “Hỡi chiến binh mạnh mẽ, Thiên Chúa ở với ngươi.”
Gideon đáp: “Xin ngài thứ lỗi cho tôi, nếu Thiên Chúa ở với chúng tôi thì cớ sao lại xảy ra cơ sự này? Những phép lạ của Thiên Chúa với cha ông chúng tôi ở đâu rồi? Thiên Chúa đã lìa bỏ chúng tôi mà trao vào tay người Midian.”
Thiên sứ nói: “Hãy dùng sức mạnh của ngươi mà giải cứu Israel khỏi tay người Midian. Chẳng phải Thiên Chúa đã sai ngươi hay sao?”
Gideon đáp: “Thưa ngài, làm sao tôi cứu được Israel? Thị tộc tôi là yếu nhất trong chi phái Manasseh, và tôi là nhỏ nhất trong nhà.”
Thiên sứ nói: “Thiên Chúa sẽ ở với ngươi, và ngươi sẽ đánh bại người Midian, không để tên nào sống sót.”
Gideon đáp: “Nếu tôi được đẹp lòng ngài, xin cho tôi một dấu lạ để tôi biết rằng Thiên Chúa đã sai tôi. Xin đừng bỏ đi, tôi sẽ đi lấy lễ vật rồi quay lại đặt trước mặt ngài.”
Thiên sứ nói: “Ta sẽ đợi cho tới khi ngươi quay lại.”
Gideon vào trong, bắt một con dê con làm thịt, và lấy một ephah bột để làm bánh không men. Đoạn ông mang thịt, canh và bánh ra đặt trước mặt thiên sứ ở dưới gốc sồi.
Thiên sứ nói: “Hãy đặt thịt và bánh không men trên tảng đá này, rồi rưới canh lên trên.”
Gideon làm theo. Thiên sứ dùng cây gậy trong tay chạm vào thịt và bánh. Lửa bốc lên từ tảng đá, thiêu rụi các lễ vật. Rồi thiên sứ biến mất.
Gideon bèn la lên: “Ôi lạy Chúa! Con đã nhìn thấy thiên sứ của Người mặt đối mặt.”
Nhưng Thiên Chúa phán: “Đừng sợ, ngươi sẽ chẳng chết đâu.”
Gideon dựng một bàn thờ tại đó cho Thiên Chúa.
Đêm hôm đó Thiên Chúa phán với ông: “Ngươi hãy đập nát bàn thờ thần Baal của cha ngươi và chặt cây trụ thờ thần Asherah bên cạnh. Rồi ngươi hãy dựng một bàn thờ cho Ta trên đỉnh gò này, lấy gỗ từ trụ thờ, bắt con bò thứ hai trong đàn của cha ngươi, con đó đã được bảy tuổi, mà dâng của lễ toàn thiêu lên cho Ta.”
Gideon sai mười người đầy tớ làm theo lời Thiên Chúa phán bảo. Vì sợ gia đình và những người trong thành, ông làm điều đó vào ban đêm.
Sáng hôm sau khi dân trong thành thức giấc, họ thấy bàn thờ thần Baal bị đập phá, cây trụ thờ thần Asherah bị chặt đứt, và con bò đã bị hiến tế trên bàn thờ mới.
Họ hỏi nhau: “Ai đã làm điều đó?”
Sau khi điều tra kĩ lưỡng, họ được báo tin: “Gideon con trai của ông Joash đã làm.”
Dân trong thành đến nói với Joash: “Hãy đem con trai ngài ra đây. Hắn phải chết, vì hắn đã đập phá bàn thờ thần Baal, và chặt trụ thờ thần Asherah.”
Joash nói với họ: “Các ngươi còn bênh vực Baal và cứu nó sao? Nếu Baal là một vị thần, hẳn nó đã phải đã tự cứu mình khi có ai đập phá bàn thờ rồi. Ai còn theo nó thì sẽ phải chết trước ngày mai.”
Bấy giờ, dân Midian, Amalek và các dân khác ở phía đông lại vượt sông Jordan tới đóng trại tại thung lũng Jezreel, gần đồi Moreh. Thần khí Thiên Chúa ngự trên Gideon, ông bèn thổi tù và, triệu tập những người Manasseh, Asher, Zebulun, Nephtali và họ đến với ông.
Gideon cầu nguyện với Thiên Chúa: “Lạy Chúa, con xin đặt cuộn len ở sân đập lúa. Nếu đúng là Ngài dùng con để giải cứu Israel, thì xin cho sương đọng lên len, còn đất thì khô.”
Sáng sớm hôm sau, Gideon vặn cuộn len thì ra được một bát nước sương.
Gideon lại thưa với Thiên Chúa: “Xin Ngài đừng nổi giận để cho con xin điều này nữa. Con lại đặt cuộc len, nhưng lần này xin làm cho len khô còn nền đất thì đọng sương.”
Đêm đó, Thiên Chúa làm như lời Gideon, cuộn len thì khô, còn đất thì ướt đẫm sương đêm.