Israel lại làm điều ác trước nhan Thiên Chúa, nên Người phó họ vào tay dân Philistine trong bốn mươi năm.
Có một người đàn bà là vợ của Manoah người chi tộc Dan. Bà bị hiếm muộn nên không có con. Thên sứ của Thiên Chúa hiện đến với bà và nói: “Bà đang hiếm muộn, nhưng rồi đây bà sẽ có thai. Kể từ giờ bà hãy chú ý đừng uống rượu hay thức uống lên men, và đừng ăn đồ không thanh sạch. Bà sẽ sinh một con trai. Nó được dành riêng cho Thiên Chúa từ khi còn trong lòng mẹ, dao cạo sẽ chẳng đưa qua đầu nó. Nó sẽ dẫn dắt Israel khỏi tay người Philistine.
Người đàn bà nói với chồng: “Có một người đàn ông trông như thiên sứ của Thiên Chúa đến với tôi. Tôi không hỏi ông ấy đến từ đâu, và ông ấy cũng không cho tôi biết tên. Nhưng ông ấy nói tôi sẽ sinh một con trai, nó sẽ được dành riêng cho Thiên Chúa trong suốt cuộc đời.”
Ông Manoah cầu nguyện: “Xin Chúa thứ lỗi cho tôi tớ Ngài. Xin cho người đàn ông mà Ngài đã sai đến quay lại để chỉ cho chúng con nên nuôi dưỡng đứa trẻ thế nào.”
Thiên Chúa nhận lời, và thiên sứ quay lại gặp vợ ông ở ngoài đồng. Bà liền chạy về gọi chồng: “Ông ấy ở đây, người đã nói với tôi hôm nọ.”
Manoah bèn đứng dạy đi theo vợ. Khi gặp thiên sứ, ông nói: “Ngài có phải người đã nói chuyện với vợ tôi không?”
Thiên sứ đáp: “Phải.”
Manoah hỏi: “Khi nào điều đó được thực hiện, và chúng tôi phải làm những gì?”
Thiên sứ đáp: “Vợ ông không được uống rượu hay thức uống có men, và không được ăn đồ không thanh sạch.”
Manoah nói: “Xin ở lại và chúng tôi sẽ chuẩn bị một con dê con cho ngài.”
Thiên sứ đáp: “Dù ông cố giữ tôi lại, tôi sẽ không ăn gì đâu. Nhưng ông hãy dâng của lễ toàn thiêu lên Thiên Chúa.”
Manoah hỏi: “Tên ngài là gì, để chúng tôi nhớ tới khi lời ngài thành hiện thực?”
Thiên sứ đáp: “Sao ông lại hỏi tên tôi? Ông sẽ không biết được đâu.”
Manoah lấy một con dê con, cùng với hoa màu và dâng của lễ lên Thiên Chúa trên một tảng đá. Một ngọn lửa bùng lên từ tảng đá lên trời, và thiên sứ lên theo cùng với ngọn lửa. Khi trông thấy vậy, Maoah và vợ mới nhận ra đó là thiên sứ của Thiên Chúa, bèn sấp mình xuống đất.
Ông nói với vợ: “Chúng ta chết mất, vì đã trông thấy Thiên Chúa.”
Vợ ông đáp: “Nếu Thiên Chúa định giết chúng ta, Người đã chẳng nhận lễ vật từ chúng ta, và cũng chẳng cho chúng ta biết những điều này.”
Người đàn bà sinh một con trai, đặt tên là Samson. Đứa trẻ lớn lên thì sống trong trại của chi tộc Dan, ở giữa Zorah và Eshtaol, và Thiên Chúa ở với cậu.