Kinh Thánh Lược Truyện

Về trang chủ

Othniel, Ehud và Shamgar

Dân Israel làm điều xấu xa trước nhan Thiên Chúa khi đi thờ cúng các thần của dân ngoại. Cơn giận dữ của Thiên Chúa bùng lên và Người trao Israel vào tay vua Cushan-Rishathaim xứ Aram Naharaim. Dân Israel phải chịu ách nô lệ trong tám năm. Họ kêu cầu lên Thiên Chúa, và Thiên Chúa dùng Othniel, cháu trai và là con rể của Caleb để giải cứu họ.

Thần khí Thiên Chúa ngự trên Othniel, ông trở thành thủ lĩnh dân Israel, dẫn dắt họ trong các cuộc chiến. Quân Israel đánh bại quân của vua Cushan-Rishathaim. Xứ được yên bình trong bốn mươi năm cho tới khi Othniel qua đời.


Dân Israel lại làm điều xấu xa phạm đến Thiên Chúa, và Thiên Chúa trao họ vào tay vua Eglon của người Moab. Vua Eglon hiệp binh với người Ammon và người Amalek tấn công Israel, chiếm được thành Jericho. Dân Israel phải làm tôi mọi cho vua Eglon trong mười tám năm.

Dân chúng kêu cầu lên Thiên Chúa, và người dùng Ehud thuộc chi tộc Benjamin để giải cứu họ. Israel chọn Ehud đi cống nộp cho vua Eglon. Ehud cho làm một thanh gươm hai lưỡi dài khoảng một cubit, đeo ở bên hông phải dưới lớp áo, vì ông vốn thuận tay trái. Ehud dâng lễ vật lên vua Eglon rồi ra về. Nhưng dọc đường, khi tới những bia đá ở Gilgal, ông quay trở lại và nói với vua Eglon: “Thưa bệ hạ, tôi có một tin mật muốn cho ngài biết.”

Vua bèn nói với thuộc hạ: “Các ngươi hãy ra ngoài.”

Khi mọi người đã ra hết, Ehud lại gần và nói: “Tôi có một thông điệp từ Thiên Chúa cho ngài.”

Khi vua Eglon đứng dậy khỏi ngai, Ehud rút gươm ra bằng tay trái và đâm ngập vào bụng vua. Cả chuôi gươm cũng ngập trong mỡ vì vua Eglon quá béo, đến độ ruột trào cả ra ngoài. Ehud không rút gươm ra mà cứ để như vậy, rồi ra ngoài hành lang, đóng cửa phòng lại và chốt khóa.

Sau khi Ehud đi khỏi, những người hầu của vua vào và thấy cửa đã bị khóa. Họ nói: “Có lẽ vua đang nghỉ trong phòng.”

Họ đợi rất lâu mà không thấy cửa mở, bèn lấy chìa khóa mở ra và thấy vua đã nằm chết trên sàn.

Ehud bấy giờ đã bỏ trốn tới Seirah. Tới đó, ông cầm tù và thổi trên vùng đồi của Ephraim, những người Israel bèn từ trên đồi chạy xuống với ông.

Ehud ra lệnh: “Hãy theo ta, vì Thiên Chúa đã trao người Moab vào tay chúng ta.”

Vậy dân chúng theo Ehud tới chiếm giữ khúc sông cạn sông Jordan, là lối đi tới chỗ dân Moab. Rồi họ đánh giết chừng một vạn người Moab mạnh mẽ, mà không để ai sống sót. Ngày hôm đó Moab phải quy phục dưới tay Israel. Xứ được yên bình trong tám mươi năm.


Sau Ehud có Shamgar con trai Anath đã đánh đuổi sáu trăm quân Philistine bằng cây gậy đánh bò để giải cứu Israel.