Joshua cho tập hợp tất cả chi tộc Israel tại Shechem rồi nói: “Từ rất xa xưa tổ phụ của chúng ta, là ông Terah cha của ông Abraham và Nahor, sống phía bên kia sông Euphrates và thờ các thần khác. Nhưng Thiên Chúa đã đưa tổ phụ Abraham tới Canaan, ban cho nhiều con cháu. Người cũng đã sai ông Moses và Aaron mà đưa chúng ta ra khỏi Ai Cập, cho chúng ta đất mà chúng ta không cày xới, thành chúng ta không xây, ăn quả nho và ô liu mà chúng ta không vun trồng. Vậy các ngươi hãy kính sợ Thiên Chúa và phụng sự Người hết lòng. Hãy vứt bỏ tượng các thần ngoại mà thờ phượng Thiên Chúa.”
Dân chúng đáp: “Chúng tôi sẽ không rời bỏ Thiên Chúa mà đi phụng sự thần khác! Thiên Chúa là Đấng đã đưa chúng tôi và cha ông chúng tôi ra khỏi ách nô lệ Ai Cập, đã làm những dấu lạ trước mắt chúng tôi. Người đã bảo vệ chúng tôi trong suốt hành trình và khỏi mọi quân thù địch. Người đã đánh đuổi dân trong xứ. Chúng tôi sẽ thờ phượng Thiên Chúa, Người là Chúa của chúng tôi.”
Joshua nói: “Các ngươi sẽ chẳng đủ sức phụng sự Thiên Chúa đâu. Người là thánh, là Đấng kỵ tà. Người sẽ chẳng tha thứ cho sự phản loạn và tội lỗi các ngươi. Nếu các ngươi rời bỏ Thiên Chúa mà thờ thần ngoại, Người sẽ giáng tai họa xuống các ngươi, sau khi đã ban cho các ngươi phước lành.”
Họ đáp: “Không đâu, chúng tôi sẽ thờ phượng Thiên Chúa.”
Joshua nói: “Nếu vậy, để làm chứng các ngươi sẽ phụng sự Thiên Chúa, hãy vứt hết các tượng thần ngoại giữa các ngươi để tận tâm thờ phượng Thiên Chúa của Israel.”
Ngày hôm đó, dân chúng vứt hết các tượng thần ngoại. Joshua nhắc lại cho dân các điều răn và chỉ dụ của Thiên Chúa. Ông lấy một tảng đá lớn dựng lên dưới cây sồi gần Lều Hội Ngộ và nói: “Này xem! Tảng đá này sẽ làm chứng cho chúng ta. Nó đã nghe mọi lời Thiên Chúa, và sẽ biết nếu các ngươi quay lại với Thiên Chúa.”
Rồi Joshua cho giải tán dân chúng về trại mình.
Sau các việc đó, Joshua - tôi tớ Thiên Chúa - qua đời ở tuổi một trăm mười. Người ta chôn ông tại Timnath Serah trong vùng đồi núi của Ephraim, phía bắc ngọn núi Gaash.