Kinh Thánh Lược Truyện

Về trang chủ

Gideon đánh bại dân Midian

Sáng ngày ra, Gideon cho quân đóng trại tại suối Harod. Thiên Chúa phán với Gideon: “Ngươi có quá nhiều người. Ta sẽ chẳng cho chúng đánh bại dân Midian đâu, kẻo chúng lại tự phụ mà cho rằng chính chúng đánh bại dân Midian.”

Gideon nói với binh lính: “Ai sợ hãi thì hãy quay về và ra khỏi núi Gilead.”

Hai mươi hai ngàn người rời đi, chỉ còn mười ngàn người ở lại.

Thiên Chúa lại phán: “Vẫn còn quá nhiều người. Hãy dẫn chúng xuống uống nước, những ai uống nước bằng lưỡi như chó sẽ đi với ngươi để đánh người Midian, những người khác sẽ về nhà.”

Gideon bèn dẫn quân xuống uống nước. Ba trăm người khum tay lại hứng nước và uống bằng lưỡi như chó, còn những người khác quỳ xuống để uống. Vậy Gideon cho họ về nhưng chỉ giữ lại ba trăm người.

Trại của dân Midian nằm dưới thung lũng về phía bắc. Ban đêm Thiên Chúa phán với Gideon: “Thức dậy, đi xuống trại dân Midian, vì Ta sẽ trao chúng vào tay ngươi. Nếu ngươi sợ, cứ dẫn theo đứa đầy tớ là Purah xuống, và nghe ngóng tình hình. Sau đó, ngươi sẽ có đủ dũng khí để tấn công trại.”

Gideon và người đầy tớ Purah bèn đi xuống tiền đồn trại địch. Gideon tới nơi đúng lúc một người đàn ông Midian đang kể cho bạn mình: “Tôi có một giấc mơ. Một ổ bánh mì tròn lăn xuống trại Midian, khiến cho lều trại bị đổ sập.”

Người bạn đáp: “Điều này chỉ có thể là do lưỡi gươm của Gideon người Israel. Thiên Chúa đã trao cả trại Midian vào tay hắn.”

Khi Gideon nghe vậy, bèn sấp mình xuống mà thờ lạy Thiên Chúa. Đoạn, ông quay lại trại Israel và hô lên: “Hãy thức dậy, vì Thiên Chúa đã trao trại dân Midian vào tay chúng ta.”

Ông chia ba trăm người thành ba đội, mỗi người cầm theo kèn và hũ đựng đuốc.

Gideon nói: “Hãy theo lệnh ta. Khi ta đến sát trại địch, ta và những người theo ta sẽ thổi kèn. Bấy giờ các ngươi đứng xung quanh trại cũng sẽ thổi kèn và hét lên: Một lưỡi gươm cho Thiên Chúa và cho Gideon.”

Gideon dẫn một trăm quân đi tới ven trại quân địch lúc chúng vừa mới đổi phiên gác. Ông thổi kèn và đập nát hũ đuốc trong tay. Cả ba đội quân bèn cùng thổi kèn và đập nát hũ. Rồi vừa cầm đuốc trong tay trái, vừa cầm kèn trong tay phải, họ hét lớn: “Một lưỡi gươm cho Thiên Chúa và cho Gideon.”

Quân Midian hoảng sợ tháo chạy, vừa chạy vừa kêu khóc. Thiên Chúa làm cho chúng tự quay qua tàn sát lẫn nhau. Chúng bỏ chạy từ Beth Shittah cho đến tận Abel Meholah, gần Tabbath. Gideon cho người truyền tin khắp vùng đồi núi Ephraim rằng: “Hãy chặn đường quân Midian tại khúc sông Jordan ở Beth Barah.”

Vậy người Ephraim đến đón đầu quân Midian, đánh đuổi chúng, bắt được hai thủ lĩnh Midian là Oreb và Zeeb. Đoạn họ đem đầu chúng đến cho Gideon đang đợi ở bờ sông Jordan.

Những người Ephraim hỏi Gideon: “Sao ông lại không gọi chúng tôi khi đi đánh người Midian?”

Gideon đáp: “Chẳng phải những trái nho sót lại của Ephraim còn tốt hơn cả mùa nho của Abiezer hay sao? Thiên Chúa đã trao Oreb và Zeeb, những thủ lĩnh Midian, vào tay các ông. Điều tôi làm có đáng là gì so với các ông.”

Nghe ông nói vậy, cơn bất bình của họ liền lắng xuống.


Gideon cùng ba trăm người, mệt nhọc sau cuộc truy đuổi, xuống sông Jordan và vượt qua. Khi tới thành Sukkoth, ông nói với những người ở đó: “Hãy cho những người của tôi chút bánh, vì họ đã mệt nhọc, và chúng tôi vẫn còn phải đuổi theo những vua Midian là Zebah và Zalmunna nữa.”

Những người Sukkoth nói: “Ông đã bắt được vua Zebah và Zalmunna chưa mà chúng tôi phải cho các ông bánh?”

Gideon bèn nói: “Khi Thiên Chúa trao Zebah và Zalmunna vào tay ta, ta sẽ dùng gai và bụi rậm trên sa mạc xé nát thịt các ngươi.”

Từ đó, quân của Gideon đi lên chỗ cái tháp ở Peniel và xin bánh, nhưng họ cũng trả lời như người Sukkoth. Gideon nói: “Khi trở về trong vinh quang, ta sẽ phá đổ cái tháp này.”

Bấy giờ, vua Zebah và Zalmunna đang ở Karkor với khoảng mười lăm ngàn quân còn lại, chúng đã bị mất tới mười hai vạn quân. Gideon dẫn quân theo con đường của những người du mục, phía đông các thành Nobah và Jogbehah, rồi bất ngờ tấn công quân Midian khi chúng không hề cảnh giác. Zebah và Zalmunna tháo chạy, nhưng Gideon truy đuổi, bắt được chúng và tiêu diệt toàn bộ quân địch.

Gideo dẫn quân trở về theo đường đèo Heres. Ông bắt được một thanh niên Sukkoth và tra hỏi. Hắn ta viết cho ông danh sách bảy mươi bảy chức sắc và trưởng lão của Sukkoth. Gideon bèn đi tới Sukkoth và nói: “Đây là Zebah và Zalmunna mà vì chúng các ngươi đã nhạo báng ta.”

Rồi ông bắt các trưởng lão trong thành, dùng gai và bụi rậm trong sa mạc để trừng phạt họ. Ông cũng tới Peniel, phá đổ cái tháp và giết dân trong thành.

Đoạn ông hỏi hai vua Zebah và Zalmunna: “Các ngươi đã giết ai tại Tabor?”

Chúng đáp: “Những người giống như ông, họ có dáng vẻ của các hoàng tử.”

Gideon nói: “Họ là anh em ruột thịt của ta. Ta thề có Thiên Chúa làm chứng, nếu các ngươi tha cho họ, ta đã không giết các ngươi.”

Rồi ông quay sang Jether, con trai cả của ông, và nói: “Giết chúng đi!”

Nhưng Jether không dám rút kiếm, vì cậu mới chỉ là một cậu bé và rất sợ hãi.

Zebah và Zalmunna nói: “Ông hãy tự mình làm đi. Người thế nào thì sức thế ấy.”

Gideon bèn bước lên và giết chúng, rồi lấy các đồ trang sức của chúng ở trên cổ lạc đà.