Kinh Thánh Lược Truyện

Về trang chủ

Israel xuống Ai Cập

Vậy ông Israel ra đi với tất cả người nhà và tài vật mình. Khi đến Beersheba, ông dâng của lễ lên Thiên Chúa của cha ông Isaac.

Thiên Chúa nói với Israel trong một thị kiến ban đêm: “Jacob! Jacob!”

Ông thưa: “Dạ con đây.”

Ngài phán: “Ta là Thiên Chúa của cha ngươi. Đừng sợ mà hãy đi xuống Ai Cập, vì Ta sẽ làm cho ngươi thành một dân lớn tại đó. Ta sẽ xuống Ai Cập với ngươi, và sẽ mang ngươi về. Chính tay Joseph sẽ vuốt mắt cho ngươi.”

Israel rời Beersheba, và các con trai ông đưa ông, lũ trẻ cùng các bà vợ trong những chiếc xe mà Pharaoh gửi đến rước ông. Tất cả các con cháu đi với ông, không tính con dâu, là sáu mươi sáu người. Tính thêm ông Israel, Joseph và hai con của Joseph ở Ai Cập thì tất cả là bảy mươi người.

Ông Israel sai Judah đến gặp Joseph trước để chỉ đường vào đất Goshen. Khi họ vào xứ Goshen, Joseph thắng xe và đi lên Goshen để tiếp rước cha. Vừa trông thấy ông Israel, Joseph choàng tay ôm lấy và khóc hồi lâu.

Ông Israel nói với Joseph: “Giờ cha chết cũng được rồi, vì cha đã thấy con và biết con còn sống.”

Joseph nói với các anh và người nhà: “Tôi sẽ đi lên và nói với Pharaoh rằng gia đình tôi từ Canaan đã đến đây. Khi Pharaoh hỏi nghề nghiệp anh em là gì, thì anh em hãy trả lời là làm nghề chăn súc vật từ nhỏ như cha ông vẫn làm. Bằng cách đó anh em sẽ được sống tại Goshen, vì người Ai Cập vốn ghét người chăn chiên.”

Joseph chọn ra năm người anh đi trình diện Pharaoh và nói: “Cha tôi và anh em tôi từ Canaan và đã đến Goshen. Họ có mang theo súc vật và của cải của mình.”

Pharaoh hỏi các người anh Joseph: “Các ngươi làm nghề gì?”

Họ đáp: “Các tôi tớ ngài làm nghề chăn chiên như cha ông chúng tôi vẫn làm. Chúng tôi đến đây vì có nạn đói lớn trong xứ Canaan và các bầy súc vật không có cỏ ăn. Vậy xin cho các tôi tớ ngài định cư tại Goshen.”

Phraoh nói cùng Joseph: “Cha và các anh ngươi đã đến. Kìa xứ Ai Cập ở trước mắt ngươi, cứ tìm cho cha ngươi và các anh ngươi nơi nào tốt nhất trong xứ Goshen. Nếu ai trong số họ có tài, hãy cho họ canh giữ bầy súc vật của ta nữa.”

Đoạn, Joseph đưa cha vào yết kiến Pharaoh. Pharaoh hỏi ông: “Cụ được bao nhiêu tuổi rồi?”

Ông đáp: “Cuộc đời phiêu bạt của tôi hết thảy là một trăm ba mươi năm. Đó là thời gian ngắn ngủi và khổ cực, chẳng được như các tổ phụ tôi.”

Sau đó, ông Israel chúc phúc cho Pharaoh và đi.

Joseph vâng lệnh Pharaoh, định chỗ ở cho cha và các anh mình ở miền Rameses. Joseph cũng chu cấp cho cha và gia đình các anh lương thực tùy theo số người. Vậy gia đình ông Israel định cư tại đó, tích lũy được nhiều của cải và ngày càng đông con cháu.