Kinh Thánh Lược Truyện

Về trang chủ

Joseph bị bán sang Ai Cập

Trong các con trai của ông Israel, ông thương yêu Joseph hơn cả, vì ông sinh được cậu khi đã già, và ông may cho cậu một chiếc áo choàng rất đẹp. Joseph, khi đó mười bảy tuổi, thường chăn chiên cùng các anh mình, và thường mách cha chuyện xấu về các anh. Các anh cậu vì thế trở nên ghét cậu và không thể nói năng tử tế với cậu.

Joseph nằm chiêm bao, và thuật lại cho các anh: “Em có một giấc chiêm bao: Chúng ta đang bó lúa ngoài đồng, bất chợt bó lúa của em dựng đứng lên, còn bó lúa các anh đến xung quanh và sấp mình trước bó lúa của em.”

Các anh cậu bảo: “Mày định cai trị chúng tao sao?”

Và họ càng ghét cậu hơn vì giấc chiêm bao của cậu.

Cậu lại có một giấc chiêm bao khác, và thuật lại cho các anh: “Em còn chiêm bao thấy mặt trời, mặt trăng cùng mười một ngôi sao sụp xuống đất lạy em.”

Nhưng cha cậu biết và mắng cậu: “Giấc chiêm bao của mày có ý gì? Có phải tao, mẹ mày và các anh mày đều phải đến sấp mình trước mặt mày sao?”

Các anh cậu ghen tức với cậu, còn cha cậu thì ghi nhớ điều đó trong lòng.

Một hôm, các anh của Joseph đi chăn chiên cho cha. Ông Israel nói với Joseph: “Các anh con đang đi chăn chiên gần Shechem. Con hãy đi xem các anh con và bầy chiên có ổn không, rồi đem tin về cho cha.”

Joseph vâng lời cha, đi từ thung lũng Hebron và tới được Shechem. Một người thấy cậu lang thang trên đồng thì hỏi: “Cậu đang tìm gì thế?”

Cậu đáp: “Tôi đang đi thăm các anh. Ông biết họ đang chăn chiên ở đâu không?”

Người đó nói: “Các anh cậu đã đi rồi. Tôi nghe nói họ đi Dothan.”

Vậy Joseph đi tìm và gặp được các anh tại Dothan. Nhưng khi thấy cậu đằng xa, họ nảy ra ý định giết cậu.

Họ nói với nhau: “Thằng nằm mộng đây rồi! Nào ta hãy giết nó rồi quăng xuống một hố nước. Ta sẽ nói là thú dữ đã ăn thịt nó. Xem các chiêm bao của nó sẽ ra sao.”

Ruben muốn cứu em nên nói: “Đừng giết nó. Cứ ném nó xuống cái hố nước này, nhưng đừng ra tay trên nó.”

Khi Joseph đến, họ trói cậu lại bằng dây thừng và ném xuống hố. Cái hố đó cạn, không có nước trong đó.

Trong lúc dùng bữa, họ nhìn lên và thấy đoàn người Ishmael và Midian từ Gilead đi đến. Lạc đà của họ chở gia vị, nhũ hương và mộc dược xuống đất Ai Cập.

Judah nói với các anh em: “Chúng ta giết nó thì có ích gì? Cứ bán nó cho dân Midian và đừng ra tay trên nó, vì nó là anh em ruột thịt với chúng ta.”

Khi những lái buôn đi ngang, họ kéo Joseph ra khỏi hố rồi bán cho họ với giá hai mươi shekel bạc.

Khi Reuben quay lại, không thấy Joseph dưới hố thì xé áo mình ra và nói: “Thằng bé không còn nữa. Tôi biết làm sao bây giờ.”

Họ bèn lấy áo choàng của Joseph đã bị xé rách, giết một con dê và tẩm máu nó. Họ đem chiếc áo về cho cha và nói: “Chúng con tìm thấy cái này. Xin cha xem có phải áo con trai cha không.”

Ông nhận ra và nói: “Đó là áo của con tôi! Thú dữ đã ăn thịt nó. Joseph chắc chắn đã bị xé xác rồi.”

Ông Israel xé áo mình ra, mặc áo gai và để tang lâu ngày. Các con trai con gái ông đến an ủi nhưng ông không chịu thôi. Ông khóc và nói: “Cha sẽ để tang tới khi cha gặp lại con dưới mồ.”

Trong lúc đó, đoàn lái buôn Midian tới Ai Cập và bán Joseph cho Potiphar, chỉ huy thị vệ của Pharaoh.