Judah, con ông Israel đi xuống ở với một người Adullam tên là Hirah. Tại đây, ông gặp con gái một người Canaan tên là Shua và lấy làm vợ. Bà sinh cho ông ba người con trai là Er, Onan và Shelah.
Judah cưới cho Er một người vợ tên là Tamar. Nhưng Er độc ác trước nhan Thiên Chúa nên Người cho phải chết.
Judah nói với Onan: “Con hãy ăn nằm với chị dâu con và làm tròn bổn phận của em chồng, để cho anh con có dòng nối dõi.”
Onan biết dòng dõi này không thuộc về mình, nên cho tinh rơi xuống đất để khỏi sinh dòng giống cho anh. Điều này không đẹp lòng Thiên Chúa nên Người cũng cho phải chết.
Judah sợ con út mình là Shelah cũng phải chết, nên nói với Tamar: “Con cứ về nhà cha con mà ở góa, chờ tới khi nào con cha là Shelah khôn lớn đã.”
Tarmar bèn đi về sống ở nhà cha mình. Nhưng khi Shelah khôn lớn, ông Judah vẫn không gọi nàng về làm vợ cậu.
Ngày tháng qua, vợ ông Judah qua đời. Khi đã chịu tang vợ xong, ông cùng với bạn là Hirah đi lên Timnah tìm người thợ xén lông chiên.
Khi Tamar biết việc đó, bèn cởi bỏ áo bà góa, lấy khăn che mặt lại rồi ngồi ở ổng thành Enaim, trên đường đi Timnah.
Khi thấy nàng bên vệ đường với khăn che mặt, Judah tưởng là một gái điếm, bèn tới và nói: “Cho tôi ngủ với cô đi.”
Nàng hỏi: “Ông sẽ cho em gì để ngủ với em?”
Ông đáp: “Tôi sẽ cho cô một con dê non trong bầy.”
Nàng hỏi: “Ông có vật gì làm tin cho tới lúc đó không?”
Ông nói: “Tôi lấy gì làm tin bây giờ?”
Nàng đáp: “Con dấu cùng với dây, và chiếc gậy trong tay ông.”
Judah đưa những thứ đó làm tin và ngủ với nàng, khiến nàng có thai. Nàng rời đi và bỏ khăn che mặt, mặc lại áo bà góa.
Judah nhờ bạn mình đem con dê non đi chuộc lại vật làm tin, nhưng ông ta không tìm thấy cô gái điếm. Ông hỏi những người sống ở đó: “Cô gái điếm trên đường đi Enaim đâu rồi?”
Họ đáp: “Ở đây chẳng hề có gái điếm.” Khi biết điều đó, ông Judah nói: “Cô ta cứ việc giữ những thứ đó, bằng không chúng ta sẽ trở nên trò cười.”
Khoảng ba tháng sau người ta báo cho Judah: “Con dâu ông Tamar bị buộc tội làm điếm, vì việc đó nó còn có thai nữa.”
Ông nói: “Lôi nó ra mà thiêu sống!”
Khi bị đem ra, nàng gửi các vật làm tin và nhắn tới cha chồng nàng: “Con có thai vì chủ nhân những thứ này. Xin cha xem có nhận ra cái ấn, dây và cây gậy này không.”
Judah nhận ra và nói: “Nó công chính hơn tôi, vì tôi đã không cho nó làm vợ Shelah.”
Ông đưa nàng về nhà nhưng từ đó không ăn nằm với nàng nữa.
Tới kỳ sinh, nàng sinh đôi. Khi một đứa thò tay ra, bà đỡ buộc chỉ đỏ vào tay để đánh dấu. Nhưng nó rút tay lại, và đứa kia lại ra trước, được đặt tên là Perez. Kế đó, em nó ra sau với sợi chỉ đỏ trên tay, được đặt tên là Zerah.