Thiên Chúa phán với Israel: “Hãy lên Bethel mà ở, và dựng một bàn thờ cho Thiên Chúa, Đấng đã hiện đến với ngươi khi ngươi chạy trốn khỏi Esau anh ngươi.”
Ông Israel bèn nói với mọi người trong nhà: “Hãy dẹp các tượng thần ngoại của các ngươi, thanh tẩy mình và thay áo. Sau đó chúng ta sẽ đi Bethel, nơi ta sẽ dựng một bàn thờ cho Thiên Chúa, Đấng đã đáp lời ta trong lúc hoạn nạn và ở cùng ta trong lúc đi đường.”
Họ đưa cho ông Israel tất cả tượng thần cùng khuyên tai của họ. Ông Israel chôn chúng dưới cây sồi tại Shechem. Rồi họ ra đi. Thiên Chúa giáng sự kinh hãi lên các thành xung quanh nên không ai dám đuổi theo.
Gia đình ông Israel đến được Bethel thuộc xứ Canaan. Tại đó, ông dựng một bàn thờ và đặt tên nơi đó là El Bethel, vì Thiên Chúa đã tỏ mình cho ông tại đó khi ông chạy trốn khỏi anh mình.
Bà Deborah, vú nuôi của Rebekah, qua đời và được chôn dưới gốc cây sồi ngoài Bethel. Vì thế cái cây đó còn được gọi là Cây sồi than khóc.