Kinh Thánh Lược Truyện

Về trang chủ

Jacob gặp lại Esau

Jacob cứ đi đường. Tới nơi kia, ông gặp các thiên sứ của Thiên Chúa, thì nói: “Đây là trại của Thiên Chúa!” Ông đặt tên nơi đó là Mahanaim.

Jacob sai người tới trước cùng anh mình là Esau, trong vùng đồi núi Seir. Ông dặn họ: “Hãy nói với ông Esau thế này: Tôi tớ ngài là Jacob, đã ở với ông Laban cho tới nay. Tôi có bò lừa, chiên dê, tôi trai tớ gái. Nay tôi sai người đến với ngài, để mong được đẹp lòng ngài.”

Khi những người đưa tin trở về, họ nói: “Chúng tôi đã đến với anh ngài Esau, giờ ông ấy đang đến đây cùng với bốn trăm người đàn ông.”

Jacob rất sợ hãi, bèn chia người và súc vật thành hai nhóm. Ông nghĩ: “Nếu Esau đánh một đội, thì đội còn lại có thể chạy thoát.”

Jacob khấn rằng: “Lạy Thiên Chúa của cha ông con là Abraham và Isaac, chính Ngài phán con hãy trở về quê cha đất tổ, rồi Ngài sẽ ban phước cho con. Con không xứng với các ân huệ và lòng thành tín mà Ngài ban cho tôi tớ Ngài. Con chỉ có cây gậy khi qua sông Jordan, mà giờ đây đã thành hai trại. Xin cứu con khỏi tay anh Esau, vì con sợ anh ấy tới đánh con và vợ con con.”

Ông nghỉ đêm tại đó, và chọn các của lễ dâng cho Esau anh mình: hai trăm dê cái và hai mươi dê đực, hai trăm chiên cái và hai mươi chiên đực, ba mươi lạc đà cái với con chúng, bốn mươi bò cái và mười bò đực, hai mươi lừa cái và mười lừa đực. Ông giao chúng cho đầy tớ chăm sóc và dặn: “Hãy đi đằng trước ta một khoảng cách. Khi anh ta Esau đến, thì hãy nói: Những thứ này là của Jacob tôi tớ ngài dâng lên ngài Esau, còn ông ấy đang đi đến từ phía sau.”

Jacob nghĩ những của lễ đó sẽ làm nguôi lòng Esau và ông sẽ được tiếp rước. Vậy của lễ đi đằng trước, còn Jacob nghỉ đêm tại trại.

Đêm hôm đó, Jacob thức dậy, đem vợ con qua khe Jabbok. Sau khi họ qua, Jacob lại cho đem hết của cải qua.

Cuối cùng chỉ còn Jacob một mình, một người đàn ông tới vật lộn với ông tới lúc rạng đông. Khi người kia thấy không thắng nổi ông, bèn đánh vào hông Jacob làm xương ông bị trật.

Người lạ nói: “Buông Ta ra, vì đã rạng đông rồi.”

Jacob đáp: “Tôi sẽ không buông Ngài ra nếu Ngài không chúc phúc cho tôi.”

Người lạ hỏi: “Tên ngươi là gì?”

Jacob đáp: “Tên tôi là Jacob.”

Người lạ nói: “Tên ngươi sẽ không còn là Jacob, nhưng là Israel, vì ngươi đã vật lộn với Thiên Chúa và người ta, và ngươi được thắng.”

Israel nói: “Xin cho tôi biết tên Ngài.”

Người lạ đáp: “Sao ngươi lại hỏi tên Ta?”

Người đó chúc phúc cho Israel tại đó. Israel gọi nơi đó là Peniel và nói: “Tôi đã thấy Thiên Chúa mặt đối mặt, mà tôi lại được tha mạng.”

Khi mặt trời lên và ông đã qua Peniel, ông đi khập khiễng bởi xương hông bị trật. Cũng vì chuyện đó mà về sau, con cháu ông chẳng bao giờ ăn gân ở xương hông nữa.

Israel nhìn lên và thấy Esau đến với bốn trăm người. Ông chia các con cho các bà vợ, đặt mẹ con hai bà vợ lẽ lên đầu, mẹ con Leah đứng sau, còn Leah và Joseph đứng sau chót. Ông đi lên đằng trước và sấp mình xuống đất bảy lần cho tới khi gần anh mình.

Nhưng Esau chạy lại, choàng tay qua cổ và ôm hôn Israel. Họ đã khóc. Esau nhìn lên thấy mấy người đàn bà và lũ trẻ thì hỏi: “Những người này là ai?”

Israel đáp: “Đó là những con cái Thiên Chúa ban cho tôi tớ anh.”

Các bà vợ và các con ông Israel lại gần và sụp xuống lạy.

Esau hỏi: “Còn những đàn súc vật anh đã thấy là gì đó?”

Israel đáp: “Đó là tặng vật để em được đẹp lòng anh.”

Esau nói: “Không em, anh đã có đủ rồi. Em cứ giữ lấy đi.”

Israel đáp: “Không, thưa anh. Nếu em được đẹp lòng anh, xin anh hãy nhận lấy. Vì em thấy mặt anh khác nào thấy được mặt Thiên Chúa, và anh đã đẹp lòng tiếp đón em. Xin anh hãy nhận lấy tặng vật của em, vì Thiên Chúa rộng lượng với em và em có đủ cả.”

Israel cứ nài ép mãi nên Esau đã nhận.

Esau hỏi: “Nào chúng ta hãy lên đường, anh sẽ đi với em.”

Nhưng Israel nói: “Anh biết lũ trẻ yếu lắm, và em phải chăm sóc lũ chiên và bò đang cho con bú. Nếu em chúng đi mau, thì chỉ trong một ngày cả bầy phải chết. Xin anh cứ đi trước tôi tớ anh, còn em sẽ đi chậm đằng sau cho tới khi đến với anh tại Seir.”

Esau nói: “Vậy anh sẽ để lại vài người với em.”

Israel đáp: “Làm vậy để làm gì? Em chỉ mong được đẹp lòng anh thôi.”

Hôm đó, Esau trở về Seir. Dòng dõi Esau về sau trở thành các thủ lĩnh bộ lạc, rồi trở thành vương quốc Edom với các vua trị vì.

Israel dừng lại đóng trại tại Sukkoth. Sau đó, ông tới thành của Shechem, con ông Hamor trong xứ Canaan. Ở đó, ông bỏ ra một trăm miếng bạc tậu một mảnh đất của các anh em ông Shechem và dựng trại. Israel dựng một bàn thờ tại đó, đặt tên là El Elohe Israel, nghĩa là Thiên Chúa của Israel.