Sau khi Rachel sinh Joseph, Jacob bèn nói với ông Laban: “Xin cho con đi, trở về quê hương con. Xin cho con đem theo vợ con con đi. Cha biết con đã phục vụ cha vất vả thế nào.”
Ông Laban đáp: “Nếu cha được ơn con, thì con hãy ở lại. Cha biết rằng nhờ con mà Thiên Chúa chúc phúc cho cha. Con hãy định thù lao của con đi và cha sẽ trả.”
Jacob nói: “Cha biết con đã làm việc và săn sóc đàn súc vật của cha thế nào. Trước khi con đến, đàn súc vật còn ít mà nay đã thêm rất nhiều, và Thiên Chúa chúc phúc cho con trong mọi việc. Nhưng khi nào con mới có thể lo liệu việc nhà con?”
Ông Laban hỏi: “Cha phải trả con cái gì đây?”
Jacob đáp: “Cha không phải trả con gì cả. Nhưng hãy làm thế này, con sẽ tiếp tục chăm sóc đàn vật của cha. Hôm nay, con sẽ đi xem đàn vật. Những con chiên dê có vằn có đốm, cùng những con chiên con màu đen sẽ để riêng ra làm thù lao của con. Sau này, nếu cha thấy con nào trong bầy con mà không có dấu đó thì cứ xem là ăn cắp.”
Ông Laban nói: “Được thôi, cứ làm như con nói.”
Hôm đó, Jacob để riêng chiên dê có vằn có đốm, cùng những chiên con màu đen ra cho các con trai mình chăm sóc ở nơi khác cách xa ba ngày đường. Còn ông thì tiếp tục chăn đàn vật của ông Laban.
Jacob lấy nhành cây dương, hạnh nhân và tiêu huyền tươi lột vỏ thành những đường chỉ sọc. Khi đàn vật uống nước, chúng cũng giao hợp với nhau tại đó. Lúc các con mạnh mập giao hợp, Jacob đặt những nhành cây lột vỏ vào máng uống nước thì con sinh ra có vằn và đốm. Lúc các con gầy yếu giao hợp, Jacob không để nhành cây vào đó. Vậy những con mạnh mập về phần Jacob, còn các con gầy yếu thì về phần Laban. Bằng cách đó, Jacob trở nên giàu có với đàn vật đông đảo, có nhiều tôi trai tớ gái, lạc đà và lừa.