Khi Isaac đã già và mắt mờ chẳng thấy được nữa, ông gọi Esau và nói: “Con ơi, cha đã già và không biết ngày nào phải chết. Vậy con hãy lấy ống tên và cung và đi ra ngoài đồng săn thịt rừng cho cha. Hãy dọn một món cha thích để cha ăn. Rồi cha sẽ chúc phước cho con trước khi qua đời.”
Rebekah nghe biết được những điều ấy. Khi Esau ra ngoài săn thú, thì Rebekah nói với Jacob: “Này, mẹ nghe cha con nói với anh con Esau, là đi săn thịt rừng và chuẩn bị món ngon cho cha, để cha chúc phước cho anh con trước mặt Thiên Chúa. Vậy con ơi, hãy ra chuồng và bắt cho mẹ hai con dê con ngon, mẹ sẽ chuẩn bị món ngon mà cha con thích. Con sẽ đưa cho cha ăn, để cha con chúc phước cho con trước khi qua đời.”
Jacob đáp: “Nhưng anh Esau có lông còn con thì không. Nếu cha sờ con thì sao? Con sẽ trở thành kẻ lừa gạt và cha sẽ nguyền rủa con thay vì chúc phước.”
Mẹ cậu nói: “Con à, hãy để mẹ gánh lời nguyền rủa. Cứ làm như mẹ nói đi.”
Vậy Jacob đi bắt hai con dê con và mang cho mẹ mình. Bà làm đồ ăn ngon mà ông Isaac thích. Sau đó, bà lấy quần áo tốt nhất của Esau trong nhà cho Jacob mặc. Bà còn lấy da dê mà phủ tay và cổ Jacob. Đoạn bà đưa đồ ăn và bánh bà đã làm cho Jacob.
Cậu đem đến chỗ cha cậu và nói: “Thưa cha.”
Cha cậu đáp: “Cha đây. Con là đứa nào đấy?”
Jacob nói: “Con là Esau con trưởng của cha. Con đã làm theo lời cha dặn. Xin đã hãy ngồi dậy và ăn thịt rừng của con, rồi cha sẽ chúc phước cho con.”
Ông Isaac hỏi: “Sao con đi săn nhanh thế?”
Jacob đáp: “Thiên Chúa của cha đã cho con được may mắn.”
Cha cậu nói: “Con hãy lại đây để cha sờ con, xem con có đúng là Esau không.”
Jacob lại gần cha. Cha cậu sờ cậu, thấy tay cậu đầy lông, bèn nói: “Tiếng nói thì của Jacob, còn tay là của Esau. Con có đúng là Esau con cha không?”
Cậu đáp: “Chính con đây.”
Ông Isaac nói: “Con ơi, mang thịt rừng lại cho cha ăn, để cha chúc phước cho con.”
Jacob mang đồ ăn và rượu lại cho ông Isaac. Khi ăn uống xong, ông nói: “Con trai, hãy lại đây và hôn cha.”
Jacob lại gần và hôn ông. Khi ông Isaac ngửi thấy mùi áo con mình thì chúc phước cho cậu và nói: “Mùi hương con tôi giống mùi hương cánh đồng mà Thiên Chúa đã chúc phước. Xin Thiên Chúa cho con sương từ trời, màu mỡ từ đất, và dư dật lứa mì cùng rượu mới. Các nước phải phục tùng con, muôn dân phải cúi lạy con. Hãy làm chủ anh em con, và chúng phải cúi lạy con. Ai nguyền rủa con sẽ bị nguyền rủa, ai chúc phước con sẽ được chúc phước.”
Vừa khi Isaac chúc phước cho Jacob, và Jacob lui ra, thì anh cậu Esau đi săn về. Esau cũng chuẩn bị món ngon để dâng cha cậu. Cậu nói với cha: “Xin cha ngồi dậy ăn thịt rừng của con, để cha chúc phước cho con.”
Cha cậu hỏi: “Con là đứa nào?”
Cậu đáp: “Con là Esau con trưởng của cha.”
Ông Isaac run lên và nói: “Thế đứa nào đã đưa thịt rừng cho cha ăn? Cha đã ăn lúc nãy và đã chúc phước cho nó rồi.”
Khi Esau nghe những lời đó, cậu khóc lóc thảm thiết mà nói: “Xin cha cũng chúc phước cho con nữa!”
Nhưng cha cậu nói: “Em con đã lừa cha và cướp lời chúc phước của con mất rồi.”
Esau nói: “Có phải vì nó tên là Jacob, mà nó đã hai lần qua mặt con sao? Nó đã lấy quyền trưởng nam của con, giờ lại lấy lời chúc phước của con! Cha chẳng dành lời chúc nào cho con sao?”
Ông Isaac đáp: “Cha đã đặt nó làm chủ con, và các anh em phải làm tôi tớ nó. Cha đã chúc phước nó có lúa mì và rượu mới. Vậy cha có thể làm gì cho con đây?”
Esau nói: “Cha chỉ có một lời chúc phước thôi sao? Xin hãy chúc phước cho cả con nữa đi!”
Cha cậu đáp: “Này, nơi con sống sẽ thiếu màu mỡ của đất, cùng sương từ trời. Con sẽ nhờ gươm mới được sống, và làm tôi tớ em con. Nhưng khi con lang thang rày đó mai đây, con sẽ bẻ cái ách của em con trên cổ con.”