Kinh Thánh Lược Truyện

Về trang chủ

Isaac và Rebekah

Abraham đã rất già, và Thiên Chúa ở với ông. Ông nói với người quản gia trong nhà: “Hãy đặt tay lên đùi ta. Và ta muốn ngươi thề nhân danh Thiên Chúa rằng, ngươi sẽ không cưới cho con trai ta một đứa con gái Canaan, nơi ta đang trú ngụ. Hãy đi về quê hương ta, tìm vợ cho con ta giữa các bà con của nó.”

Người đầy tớ thưa: “Nếu người con gái không muốn theo tôi về đất này, tôi có nên đem con ngài về quê hương ngài không?”

Abraham nói: “Đừng đem con ta về đó. Thiên Chúa đã đem ta ra khỏi nhà cha ta và quê hương ta, đã hứa sẽ ban cho ta đất này. Ngài sẽ sai thiên sứ đi trước ngươi để ngươi tìm được vợ cho con trai ta. Nếu người con gái không muốn về với ngươi, ngươi sẽ khỏi bị ràng buộc bởi lời thề với ta.”

Người đầy tớ đặt tay lên đùi chủ mình là Abraham và thề với ông.

Người đầy tớ ra đi, đem theo mười con lạc đà chở đầy sản vật rồi đi tới xứ Aram Naharayim, tới thành của Nahor, anh trai ông Abraham. Ông để lạc đà quỳ xuống nghỉ gần cái giếng ngoài thành vào buổi chiều, tới giờ phụ nữ đi ra lấy nước.

Người đầy tớ cầu nguyện: “Lạy Thiên Chúa của chủ con là ông Abraham, xin làm ơn cho chủ con và cho công việc con được thành. Con đang đứng bên giếng này, và các cô gái đang ra xách nước. Xin cho cô gái nào mà con xin uống nước mà cô ấy cho cả con và lạc đà cùng uống, thì đó là người vợ mà Ngài chọn cho tôi tớ Ngài là Isaac. Nhờ đó con sẽ biết là Ngài làm ơn cho chủ con vậy.”

Chưa dứt lời khấn nguyện, Rebekah vác bình trên vai đi ra. Nàng là con gái của Bethuel, và là cháu của ông Nahor, anh trai ông Abraham. Nàng rất xinh đẹp, còn trinh nguyên. Nàng đi tới giếng, lấy đầy bình, rồi trở lên.

Người đầy tớ chạy lại nói rằng: “Xin cho tôi chút nước trong bình.”

Nàng bèn lật đật đỡ bình xuống tay và đáp: “Xin ngài cứ uống.”

Sau khi người đầy tớ uống nước, nàng lại nói: “Tôi cũng sẽ cho lạc đà của ngài uống nữa.”

Nàng đổ hết nước trong bình vào máng, rồi chạy lại giếng lấy thêm nước cho lạc đà. Còn người đầy tớ đứng nhìn nàng, tự hỏi xem Thiên Chúa có cho chuyến đi này thành công không.

Khi lạc đà thôi uống, người đầy tớ lấy ra chiếc khuyên vàng nặng nửa shekel và đôi vòng vàng nặng mười shekel trao cho cô Rebekah.

Ông hỏi: “Nàng là con ai? Xin nói cho tôi biết, trong nhà cha nàng còn chỗ nào cho tôi nghỉ đêm nay không?”

Nàng đáp: “Tôi là con gái Bethuel, con trai mà bà Milkah sinh cho ông Nahor. Nhà chúng tôi có nhiều rơm và cỏ, cũng có chỗ nghỉ đêm nữa.”

Người đầy tớ bèn sấp mình thờ lạy Thiên Chúa mà rằng: “Ngợi khen Thiên Chúa của ông Abraham, đã không ngừng tỏ tình thương và lòng thành tín với chủ con. Ngài đã dẫn con tới nhà anh em của chủ con.”

Người gái trẻ chạy về nhà và kể lại chuyện này. Rebekah có một người anh là Laban. Khi thấy chiếc khuyên và đôi vòng trong tay em gái, và nghe em gái kể chuyện, ông Laban chạy ra tìm người đàn ông bên giếng.

Khi gặp người đầy tớ, ông nói: “Xin mời vào, hỡi người được Thiên Chúa chúc phúc. Sao ông lại đứng đây vậy? Tôi đã dọn dẹp nhà cửa và chỗ cho lạc đà.”

Người đầy tớ vào nhà. Người ta cởi yên cho lạc đà, mang rơm và cỏ đến cho lạc đà, và mang nước cho ông rửa chân.

Khi đồ ăn được mang lên, ông nói: “Tôi sẽ không ăn gì cho đến khi tôi nói ra điều phải nói.”

Laban đáp: “Xin ông cứ nói.”

Người đầy tớ bèn thuật lại chuyện về ông Abraham, về con trai ông là Isaac và yêu cầu của ông Abraham để tìm vợ cho cậu, và việc Thiên Chúa đã làm cho ông bên giếng để gặp được cô Rebekah.

Sau khi kể xong, người đầy tớ lại nói: “Vậy bây giờ, nếu các ông muốn lấy lòng tử tế và thành tín với chủ tôi, xin nói cho tôi biết, bằng không xin cũng cho biết để tôi liệu việc.”

Laban và Bethuel đáp: “Việc đó là do Thiên Chúa, chúng tôi không thể nói khác được. Rebekah đây, hãy đưa nó về làm vợ con trai chủ ông, như Thiên Chúa sắp đặt.”

Khi nghe điều đó, người đầy tớ phủ phục dưới đất ngợi khen Thiên Chúa. Đoạn, ông lấy trang sức vàng bạc cùng quần áo trao cho cô Rebekah, và cũng tặng các vật quý cho anh và mẹ cô.

Người đầy tớ và những người đi cùng ăn uống và nghỉ đêm tại đó.

Khi tỉnh dậy vào sáng hôm sau, người đầy tớ nó: “Xin cho tôi về với chủ tôi.”

Nhưng anh và mẹ nàng đáp: “Hãy cho nó ở lại với chúng tôi chừng mươi ngày rồi hãy đi.”

Người đầy tớ đáp: “Xin đừng làm tôi trễ nải, vì Thiên Chúa cho chuyến đi này được thành. Hãy cho tôi về với chủ.”

Họ gọi Rebekah ra và hỏi: “Con muốn đi với ông này không?”

Nàng đáp: “Con muốn đi.”

Vậy họ tiễn Rebekah cùng người vú của nàng là bà Deborah đi cùng người đầy tớ của ông Abraham. Họ chúc phúc cho Rebekah: “Hỡi em, chúc em sinh vạn sinh ngàn, và cho dòng dõi em chiếm lấy thành trì quân địch.”

Rebekah và những người hầu lên lưng lạc đà và đi với người đầy tớ.

Bấy giờ, Isaac trở về Negev từ Beer Lahai Roi. Buổi chiều, cậu ra đồng suy ngẫm. Khi nhìn lên, cậu trông thấy lạc đà đang đi đến. Rebekah ngước lên trông thấy Isaac.

Nàng xuống lạc đà và hỏi người đầy tớ: “Người đang ở ngoài đồng tiến về đây là ai?”

Người đầy tớ đáp: “Ấy là chủ tôi đó.”

Nàng lấy khăn che mặt lại.

Người đầy tớ thuật lại mọi chuyện cho Isaac. Isaac đưa Rebekah vào lều của mẹ mình là bà Sarah, và cưới nàng. Cậu yêu cô, và được khuây khỏa sau khi mẹ cậu qua đời. Isaac được bốn mươi tuổi khi cưới Rebekah.