Thiên Chúa nhớ lại Noah cùng các loài sinh vật ở trong tàu với ông, bèn khiến một trận gió thổi trên mặt đất, thì nước dừng lại. Các mạch nước ngầm lớn và các cống trời đóng lại, mưa trên trời không rơi xuống nữa. Nước dần dần rút xuống.
Đến ngày mười bảy tháng bảy, chiếc tàu mắc cạn trên núi Ararat. Ngày mồng một tháng mười, mấy đỉnh núi mới lộ ra.
Bốn mươi ngày sau, Noah mở cửa sổ trên tàu và thả ra một con quạ. Quạ cứ liệng đi liệng lại. Ông lại thả ra một con bồ câu, để xem nước đã hạ bớt trên mặt đất chưa. Nhưng bồ câu chẳng tìm được nơi nào đậu, bèn bay trở về tàu với ông.
Qua bảy ngày, Noah lại thả bồ câu ra. Đến chiều, bồ câu trở về với ông, và trong mỏ tha một lá ô liu tươi. Noah biết rằng nước đã rút khỏi mặt đất. Ông đợi thêm bảy ngày và thả bồ câu thêm lần nữa. Nhưng lần này, nó không trở về với ông.
Ngày đầu tiên của năm thứ sáu trăm lẻ một đời Noah, ông dỡ mái che tàu và thấy nước đã khô trên mặt đất. Đến ngày hai mươi bảy tháng hai, mặt đất đã khô hoàn toàn.
Thiên Chúa phán với Noah: “Các ngươi hãy ra khỏi tàu. Hãy mang các loài vật ở cùng ngươi để chúng sinh sôi trên mặt đất.”
Noah cùng gia đình, và tất cả các loài vật ra khỏi tàu theo từng giống.
Noah dựng một bàn thờ, lấy các súc vật và chim thanh sạch mà dâng của lễ toàn thiêu lên Thiên Chúa. Thiên Chúa ngửi thấy mùi thơm và nghĩ rằng: “Ta sẽ chẳng vì loài người mà nguyền rủa đất đai nữa, dù loài người vốn xấu xa từ khi còn trẻ. Ta cũng chẳng hủy diệt tất cả các sinh vật thêm lần nào như vậy nữa. Hễ đất còn, thì mùa gieo giống và gặt hái, lạnh và nóng, mùa hạ cùng mùa đông, ngày và đêm, sẽ chẳng bao giờ chấm dứt.”
Thiên Chúa ban phước cho Noah cùng các con ông, mà phán rằng: “Hãy sinh sôi thêm nhiều mà phủ kín mặt đất. Các loài vật trên đất cũng như dưới biển sẽ khiếp sợ ngươi và được trao vào tay ngươi. Cũng như Ta đã cho ngươi rau xanh, nay Ta cho ngươi các loài động vật làm của ăn. Nhưng ngươi không được ăn thịt lẫn máu, vì Ta sẽ đòi nợ máu nơi ngươi. Ngươi cũng không được giết người, ai làm đổ máu người khác thì chính nó sẽ bị người khác làm đổ máu, vì con người được tạo nên theo hình ảnh Thiên Chúa.”
Ngài lại phán: “Ta lập giao ước cùng ngươi và dòng dõi, cùng tất cả các sinh vật trên mặt đất. Ta sẽ không bao giờ làm nước lụt để hủy diệt mặt đất nữa. Đây là dấu chỉ giao ước của Ta: Ta đặt cầu vồng trên mây, mỗi khi ta góp mây lại và nhìn thấy cầu vồng, Ta sẽ nhớ lại giao ước này và không cho lụt hủy diệt mặt đất nữa. Đây là giao ước vĩnh cữu giữa Ta và các ngươi.”