Kinh Thánh Lược Truyện

Về trang chủ

Trở về Jerusalem

Sau khi vua Darius tiếp quản Babylon một thời gian, quyền cai trị được chuyển giao trực tiếp cho hoàng đế Cyrus của Ba Tư. Ngay trong năm đầu tiên, hoàng đế Cyrus ra chỉ thị rằng: “Thiên Chúa của các tầng trời đã cho ta quyền cai trị các nước thế gian. Người đã chỉ định ta cho dựng một đền thờ của Người tại Jerusalem trong đất Judah. Vậy những người Judah hãy trở về Jerusalem mà xây một đền thờ cho Thiên Chúa, để Người ở với họ. Tại mỗi nơi họ đang cư ngụ, dân chúng trong vùng phải giúp đỡ họ vàng bạc, của cải, gia súc, cùng các lễ vật tự nguyện để dâng lên đền thờ.”

Vậy những người Judah và Benjamin, cùng các thầy tư tế Levi, chuẩn bị khởi hành trở về Jerusalem. Họ được những người xung quanh giúp đỡ của cải cùng những tặng phẩm. Hơn nữa, hoàng đế Cyrus còn mang trả họ tất cả các đồ vật của Đền Thờ mà trước đây vua Nebuchadnezzar đã lấy về từ Jerusalem và đặt trong đền thờ thần của ông ta. Viên thủ quỹ Ba Tư là Mithredath trao chúng cho người Judah, bao gồm năm nghìn bốn trăm đồ vàng bạc các loại.

Đoàn người hành hương về Jerusalem gồm có 42,360 người, chưa kể 7,337 tôi tớ nam nữ và 200 người hát lễ. Họ cũng có 736 con ngựa, 245 con la, 435 con lạc đà và 6,720 con lừa.

Khi về Jerusalem, họ gom góp tiền của lại vào việc tái thiết Đền Thờ. Rồi ai nấy trở về thành cũ của mình.


Sau khi dân Judah đã tái định cư ổn định, đến tháng thứ bảy, họ tập hợp lại tại Jerusalem. Thầy thượng tế Joshua và thủ lĩnh Zerubbabel bắt đầu cho dựng một bàn thờ theo như luật Moses. Họ dựng bàn thờ ngay trên chỗ nền đất lúc trước và dâng của lễ toàn thiêu sáng tối trên đó.

Họ bỏ tiền ra thuê các thợ hồ và thợ mộc, cũng như mua gỗ bá hương từ người Sidon và Tyre. Người ta thả gỗ trôi theo dòng biển từ Lebanon cho tới Joppa.

Vào tháng thứ hai của năm thứ hai, họ bắt đầu xây cất Đền Thờ. Những người Levi từ hai mươi tuổi trở nên được chỉ định giám sát việc xây cất. Lúc các thợ xây đặt nền móng cho Đền Thờ, các tư tế trong bộ lễ phục thổi kèn, đánh trống và ngợi khen Thiên Chúa, giống như vua David ngày trước. Mọi người hò reo mừng rỡ, nhưng mấy tư tế già và trưởng lão đã nhìn thấy Đền Thờ trước kia thì xúc động mà khóc. Không ai biết họ khóc vì xen lẫn với cả tiếng hò reo vui sướng của đám đông.


Khi những người Samaria định cư ở đất cũ vương quốc Israel nghe nói dân Judah được trở về để xây cất Đền Thờ Thiên Chúa, họ đến gặp Zerubbabel và các trưởng lão mà nói: “Hãy để chúng tôi giúp các ông, bởi vì chúng tôi cũng thờ phượng Thiên Chúa của các ông kể từ ngày vua Esarhaddon của Assyria đem chúng tôi tới đây.”

Zerubbabel và các trưởng lão đáp: “Các ông sẽ chẳng được chung phần dựng Đền Thờ với chúng tôi đâu. Chúng tôi sẽ tự mình xây Đền Thờ Thiên Chúa của Israel, như hoàng đế Cyrus của Ba Tư đã ra lệnh.”

Những người đó bèn tìm cách làm cho dân Judah nản lòng và sợ hãi không muốn tiếp tục xây dựng. Họ hối lộ các quan chức và phá rối kế hoạch của dân Judah trong suốt thời gian dài.


Mãi tới thời hoàng đế Darius cai trị Ba Tư, dân Judah mới lại tiếp tục việc xây dựng Đền Thờ. Quan tổng trấn vùng phía tây sông Euphrates khi đó là Tattenai sai người đến gặp họ và hỏi: “Ai cho các ngươi xây dựng đền thờ này? Và những kẻ nào chỉ đạo việc xây cất?”

Họ đáp rằng: “Chúng tôi là tôi tớ của Thiên Chúa, và chúng tôi đang xây dựng lại Đền Thờ đã được xây nhiều năm về trước bởi một vua vĩ đại của Israel. Nhưng cha ông chúng tôi đã làm Thiên Chúa nổi giận, nên Người phó họ vào tay vua Nebuchadnezzar của Babylon. Rồi về sau hoàng đế Cyrus đã cho chúng tôi về để xây dựng lại Đền Thờ ở chỗ cũ. Chúng tôi đã cho đặt móng nền lúc đó nhưng tới giờ vẫn chưa được hoàn thành.”

Tattenai bèn gửi thư lên hoàng đế Darius rằng: “Thưa hoàng đế Darius, chúng tôi đã đến vùng Judah, nơi dân chúng đang xây cất một đền thờ bằng những tảng đá lớn và gỗ. Chúng đang làm với tiến độ nhanh chóng. Bây giờ ngài hãy thử tra xét lại các tài liệu của hoàng đế Cyrus xem có đúng ngài ấy đã cho chúng xây lại đền thờ Jerusalem không?”

Hoàng đế Darius cho tra xét lại, tìm thấy một cuộn da ở thành cổ Ecbatana thuộc tỉnh Media có nói về việc đó. Ông bèn trả lời lại: “Các ngươi không được cản trở việc họ xây cất đền thờ. Hơn nữa, mọi chi phí phải được chi trả đầy đủ từ ngân khố hoàng gia, lấy từ nguồn thu của vùng phía tây sông Euphrates, để công việc không bị ngừng trệ. Bất kì thứ gì dùng để dâng lễ các ngươi phải cung cấp cho họ mỗi ngày không được thiếu. Nguyện Thiên Chúa, Đấng đã đặt danh Người tại nơi đó, sẽ tiêu diệt bất cứ ai dám thay đổi sắc lệnh này hoặc tìm cách phá hủy đền thờ tại Jerusalem.”

Lệnh ban ra và được thi hành. Dân Judah tiếp tục công việc xây cất. Cho tới cuối năm thứ sáu triều đại hoàng đế Darius, Đền Thờ Jerusalem được hoàn thành.


Toàn dân Judah ăn mừng và cung hiến Đền Thờ lên Thiên Chúa. Họ dâng của lễ chuộc tội cho Israel và cho từng chi tộc. Họ chỉ định các tư tế và người Levi phục vụ trong Đền Thờ, theo như chỉ dẫn trong sách luật của Moses.

Tới ngày mười bốn tháng giêng, dân chúng ăn mừng lễ Vượt Qua. Các tư tế và người Levi thanh tẩy mình, rồi giết chiên cho hội chúng. Trong bảy ngày tiếp theo, họ mừng lễ Bánh Không Men như cha ông họ thưở trước.