Kinh Thánh Lược Truyện

Về trang chủ

Án phạt cho vua Nebuchadnezzar

Vua Nebuchadnezzar ngày càng thịnh vượng và an nhàn. Một ngày nọ, vua ở trong cung thì mơ một giấc mơ khiến ông sợ hãi. Vua cho triệu tập tất cả các nhà thông thái trong Babylon đến nhưng không ai có thể giải nghĩa được.

Khi Daniel, hay tên thường gọi là Belteshazzar, đến thì vua nói với ông: “Belteshazzar, ta biết rằng thần khí Thiên Chúa ở với ngươi, nên chẳng có điều gì là kín nhiệm đối với ngươi. Hãy giải nghĩa giấc mơ này cho ta. Ta trông thấy một cây cao lớn trên mặt đất. Nó to và cao tới mức chạm trời, có thể trông thấy được ở tận cùng cõi đất. Lá của nó xanh tươi, cây sai trĩu quả. Muông thú sống dưới gốc nó, chim chóc làm tổ trên cành. Ta lại nhìn xem, thấy một Đấng thánh, một sứ giả đến từ mây trời. Người đó nói hãy chặt cái cây và tỉa cành, vặt hết lá và rải quả nó ra, để cho muông thú và chim chóc rời khỏi nó. Nhưng hãy để lại gốc cây cùng rễ của nó, khóa bằng đai sắt và đồng. Hãy để nó phải uống nước sương, và sống chung với loài vật. Hãy loại bỏ tâm trí nó mà cho nó tâm trí của thú vật, cho tới khi hạn bảy năm đã trôi qua.”

Daniel nghe vậy thì giật mình hoảng sợ. Vua Nebuchadnezzar nói: “Belteshazzar, đừng để giấc mơ hay ý nghĩa của nó khiến ngươi lo sợ.”

Daniel đáp: “Thưa ngài, ước chi giấc mơ này ứng nghiệm trên kẻ thù của ngài! Cái cây mà ngài trông thấy, cao lớn tới nỗi chạm trời, với cành lá sum xuê, muông thú sống trong nó, đó chính là ngài! Ngài đã trở nên cường thịnh và quyền uy, sự thống trị của ngài đã lan tới những nơi xa xôi trên mặt đất. Nhưng rồi đây ngài sẽ bị đuổi ra khỏi dân ngài mà sống với thú hoang. Ngài sẽ ăn cỏ như bò và uống nước sương từ trời. Ngài sẽ phải làm như vậy trong bảy năm cho tới khi ngài nhận biết Thiên Chúa Tối Cao cai trị mặt đất, và Người muốn ban cho ai tùy ý. Nhưng còn về cái gốc cây sót lại, nghĩa là vương quốc của ngài sẽ được phục hồi. Vì thế, xin nghe lời tôi, và ngài hãy từ bỏ tội lỗi mà làm điều công chính, thì sự thịnh vượng ngài mới có thể tiếp tục được.”


Mười hai tháng sau, khi vua Nebuchadnezzar đang đi lại trên sân thượng cung điện Babylon, vua nói: “Đây chẳng phải là thành Babylon vĩ đại mà chính ta đã xây dựng bởi quyền lực lớn lao và vinh quang của ta hay sao?”

Bỗng có lời từ trời phán rằng: “Đây là án phạt cho ngươi, hỡi Nebuchadnezzar. Vương quyền sẽ bị lấy mất từ tay ngươi. Ngươi sẽ rời xa dân ngươi và sống với thú vật, ăn cỏ như bò. Ngươi sẽ phải làm vậy trong bảy năm cho tới khi ngươi nhận biết Thiên Chúa Tối Cao cai trị mặt đất, và Người muốn ban cho ai tùy ý.”

Mọi lời đó được ứng nghiệm. Vua Nebuchadnezzar phải đi vào đồng hoang mà sống, ăn cỏ như bò. Người ông ướt đẫm sương đêm, tóc tai mọc dài như lông thú, còn móng tay móng chân như vuốt loài chim.

Sau bảy năm, tâm trí vua Nebuchadnezzar minh mẫn lại như trước. Các quan cố vấn và quần thần đến với ông, ông khôi phục lại được vương quyền còn hơn lúc trước. Ông ca ngợi và tôn vinh Thiên Chúa.