Vua Zedekiah được vua Babylon đưa lên ngôi khi hai mươi mốt tuổi. Nhưng ông không phục tùng ông ta.
Năm thứ chín triều đại vua Zedekiah, vào ngày mùng mười tháng mười, vua Nebuchadnezzar của Babylon đem quân tiến đánh Jerusalem. Quân Babylon cho đóng trại bên ngoài, vây hãm thành trong gần hai năm.
Vào ngày mùng chín tháng bốn, nạn đói trong thành đã quá lớn. Ban đêm, quân Judah phá tường thành mà chạy trốn về hướng Arabah, nhưng quân Babylon đuổi theo bắt được vua Zedekiah ở vùng đồng bằng Jericho. Quân Judah tản mác mỗi người một nơi.
Chúng đưa vua Zedekiah về Riblah. Ở đó, chúng giết các con trai vua ngay trước mắt ông. Đoạn chúng móc mắt ông, lấy khóa đồng cùm tay lại rồi giải về Babylon.
Đến ngày mùng bảy tháng năm, chỉ huy thị vệ của Babylon là Nebuzaradan tới Jerusalem. Ông ta cho đốt phá Đền Thờ, cung điện, nhà cửa. Quân Babylon đập phá các tường thành, bắt những người còn lại trong thành đi lưu đày, chỉ còn những người nghèo khổ nhất ở lại để chăm lo vườn tược, hoa màu.
Vua Nebuchadnezzar chỉ định Gedaliah con trai của Ahikam cai quản Judah. Các chỉ huy quân đội cùng binh lính của họ đến với Gedaliah và ông trấn an họ: “Đừng sợ những người Babylon. Hãy ở lại trong xứ và phục vụ vua Babylon thì sẽ không sao đâu.”
Tuy nhiên, đến tháng bảy, Ishmael con trai của Nethaniah, vốn thuộc dòng dõi hoàng gia, đem theo mười người đến ám sát Gedaliah tại Mizpah. Họ cũng giết luôn những người Judah và lính Babylon đang ở đó với ông ta. Khi đó toàn dân, từ người nhỏ nhất tới lớn nhất, cùng các chỉ huy quân đội chạy trốn sang Ai Cập, vì sợ người Babylon trả thù.
Sau khi vua Jehoiachin đã chịu lưu đày ba mươi bảy năm, vua Babylon lúc bấy giờ là Awel-Marduk đã thả ông ra. Vua Awel-Marduk đối xử tử tế với vua Jehoiachin và cho ăn cùng bàn với mình. Vua Jehoiachin sống an nhàn tại Babylon cho tới cuối đời.