Jeroboam người Ephraim vốn là một quan dưới trướng vua Solomon. Nguyên khi trước lúc vua Solomon cho xây hiên thềm và trát các lỗ hổng trên tường thành Jerusalem, thấy Jeroboam là người tháo vát nên đã cho ông làm đốc công các chi tộc Ephraim và Manasseh.
Một dạo nọ, Jeroboam đi ra ngoài thành Jerusalem thì gặp tư tế Ahijah đến từ Shiloh. Tư tế Ahijah cầm lấy cái áo choàng mới ông đang mặc và xé nó ra làm mười hai mảnh. Đoạn ông nói với Jeroboam: “Ngài hãy cầm lấy mười mảnh, vì Thiên Chúa sẽ xé vương quốc của vua Solomon ra và cho ngài cai trị mười chi tộc. Nhưng vì cớ vua David, Người sẽ để chừa lại một chi tộc cho dòng dõi đó.”
Vua Solomon biết chuyện thì muốn giết Jeroboam, nhưng Jeroboam trốn chạy đến Ai Cập, nương nhờ Pharaoh Shishak cho tới khi vua Solomon qua đời.
Rehoboam, con trai vua Solomon, đi tới Shechem để làm lễ lên ngôi. Khi Jeroboam nghe biết bèn trở về từ Ai Cập. Ông dẫn dân chúng Israel tới gặp vua Rehoboam và nói: “Cha ngài đã đặt ách lao dịch nặng nhọc lên chúng tôi, giờ xin ngài hãy giảm nhẹ bớt thì chúng tôi sẽ theo ngài.”
Vua Rehoboam đáp: “Các ngươi hãy đến gặp ta sau ba ngày nữa.”
Sau đó vua Rehoboam hỏi ý kiến quần thần thì họ nói: “Nếu nay ngài đáp ứng ý muốn của dân chúng, thì họ sẽ luôn ủng hộ ngài.”
Nhưng đám bạn chơi với vua từ nhỏ thì lại khuyên: “Ngài hãy nói với chúng là ngón tay út của ngài còn lớn hơn bụng của cha ngài. Nếu cha ngài bắt chúng lao dịch nặng nhọc, thì ngài hãy bắt chúng làm nhiều hơn. Nếu Cha ngài đã trừng phạt chúng bằng roi vọt, thì ngài hãy trừng phạt chúng bằng bọ cạp.”
Vua Rehoboam lấy làm bằng lòng. Ba ngày sau, Jeroboam dẫn dân chúng đến gặp vua Rehoboam. Vua nói với họ: “Nếu cha ta đã bắt các ngươi lao dịch nặng nhọc, thì ta sẽ bắt các ngươi làm nhiều hơn. Nếu cha ta đã trừng phạt các ngươi bằng roi vọt, thì ta sẽ trừng phạt các ngươi bằng bọ cạp.”
Dân Israel nghe những lời đó thì bảo nhau: “Chúng ta còn được chung phần gì trong nhà David đâu? Nào Israel hãy trở về lều, để cho nhà David tự lo lấy!”
Đoạn dân Israel trở về nhà và từ đó nổi dậy chống lại nhà David. Họ lập Jeroboam lên làm vua Israel, chỉ còn chi tộc Judah là còn trung thành với nhà David.
Vua Rehoboam đi cùng với Adoniram là quan đốc công lao dịch, nhưng dân Israel ném đá ông ta tới chết. Vua Rehoboam may mắn leo lên được chiến xa trốn chạy về Jerusalem. Về tới thành, vua cho tập hợp quân đội từ các chi tộc Judah và Benjamin, được một trăm tám mươi nghìn người, để đánh lại các chi tộc Israel.
Nhưng có lời của Thiên Chúa phán qua ngôn sứ Shemaiah: “Hỡi Israel, đừng đi đánh các anh em mình. Ai nấy hãy trở về nhà, vì đây là ý Thiên Chúa.”
Vậy ai nấy bèn nghe lời mà trở về nhà mình. Từ đó, xứ bị chia làm hai, vương quốc Judah phía nam thuộc về vua Rehoboam, còn vương quốc Israel phía bắc thuộc về vua Jeroboam.