Ở Jezreel, có một người đàn ông tên là Naboth sở hữu vườn nho cạnh cung điện phụ của vua Ahab. Vua Ahab nói với ông: “Hãy cho ta vườn nho để làm vườn rau, vì nó nằm ngay cạnh cung của ta. Đổi lại ta sẽ cho ngươi một chỗ khác tốt hơn hoặc sẽ mua lại bằng tiền.”
Naboth đáp: “Nhưng Thiên Chúa đã cấm không được bán lại sản nghiệp của cha ông.”
Vua Ahab tức giận trở về và không muốn ăn uống gì. Vợ ông Jezebel hỏi: “Sao ngài lại ủ rũ và không ăn gì?
Vua đáp: “Ta đã hỏi mua vườn nho của Naboth, thế mà nó lại không chịu.”
Jezebel nói: “Đừng quên ngài là vua Israel. Hãy dậy mà ăn uống đi, thiếp sẽ đem vườn nho của Naboth về cho ngài.”
Jezebel bèn mượn danh nhà vua, gửi thư tới các trưởng lão và người quyền thế ở Jezreel mà rằng: “Các ngươi hãy công bố một ngày ăn kiêng và gọi Naboth ra trước mặt dân. Sau đó hãy cho hai kẻ lưu manh buộc tội hắn ta đã nguyền rủa Thiên Chúa và đức vua. Rồi các ngươi hãy đem hắn ra ngoài ném đá tới chết.”
Họ làm theo lời của Jezebel mà giết Naboth đi. Đoạn họ báo lại cho Jezebel.
Nghe được tin, Jezebel đến nói với vua Ahab: “Ngài hãy đi lấy vườn nho của Naboth đi, vì nó đã chết rồi.”
Vua Ahab bèn chiếm lấy vườn nho của Naboth.
Ngôn sứ Elijah tới gặp vua Ahab và nói: “Vì ngài đã làm điều ác đó trước mắt Thiên Chúa, nên Người sẽ giáng tai ương xuống cho ngài. Thiên Chúa sẽ quét sạch dòng dõi của Ahab cho tới người cuối cùng, dù là nô lệ hay tự do. Còn về phần Jezebel, chó sẽ xé xác bà ta ở bên tường thành.”
Vua Ahab nghe lời đó thì bèn xé áo mình ra mà mặc áo gai, rồi kiêng ăn. Thiên Chúa phán với Elijah: “Ahab đã hạ mình xuống trước Ta. Vì thế Ta sẽ không đánh phạt trong đời nó, nhưng sẽ đánh phạt trong đời con nó.”