Kinh Thánh Lược Truyện

Về trang chủ

Vua Saul muốn giết David

David trở nên thân thiết với Jonathan, con trai vua Saul. Jonathan lập kết ước với David, rồi cởi áo chùng, áo trong mình đang mặc, cùng với cả gươm, cung và dây lưng đem tặng cho David.

David thành công trong mọi việc và được thăng lên cấp bậc cao trong quân đội. Ông cũng được lòng binh lính, và triều thần của vua Saul.

Một lần, khi David theo vua Saul đi đánh người Philistine trở về, các phụ nữ đi ra từ các thành của Israel, mang theo đàn trống để chào đón họ. Vừa nhảy múa, họ vừa ca rằng: “Saul giết được hàng ngàn, David giết được hàng vạn.”

Vua Saul nổi giận vì lời ca đó và tự nhủ rằng: “Chúng nói David giết được hàng vạn, còn ta chỉ giết được hàng ngàn. Rồi sớm muộn nó cũng sẽ chiếm được ngai vàng thôi.”

Từ lúc đó, vua Saul bắt đầu cảnh giác với David. Ngày hôm sau, David đang chơi đàn cho vua Saul thì vua trở nên cuồng loạn. Vua với tay lấy cây giáo vung về phía David với ý nghĩ rằng: “Ta sẽ ghim nó lên tường.” Nhưng David né được ngọn giáo hai lần.

Vua Saul trở nên sợ hãi David. Vua sai ông đem theo một nghìn binh lính đi đánh giặc. Nhưng Thiên Chúa ở với David, nên ông thành công trong mọi việc ông làm. Tất cả người dân Israel yêu mến David, và theo ông ra chiến trận.


Thấy không làm gì được David, vua Saul định bụng dùng tay người Philistine để giết ông. Vua nói với David: “Đây là con gái lớn của ta Merab. Ta sẽ gả nó cho ngươi làm vợ, nhưng ngươi hãy chiến đấu dũng cảm và lập chiến công cho Thiên Chúa.”

David đáp: “Tôi có là ai, nhà tôi và thị tộc tôi có là gì trong Israel mà tôi xứng làm con rể của vua?”

Vậy nên vua Saul gả con gái mình cho Adriel người Meholah.

Nhưng con gái thứ của vua là Michal lại đem lòng yêu David. Vua Saul nghe biết thì hài lòng mà nghĩ rằng: “Ta sẽ gả nó cho David, để nó khiến David vấp ngã và bị giết bởi tay quân Philistine.”

Vua nói với David: “Ta cho ngươi cơ hội thứ hai làm con rể của ta.”

Người hầu của vua cũng nói riêng với David: “Ngài xem, đức vua quý mến ngài, chúng tôi cũng quý mến ngài nữa. Hãy làm con rể của vua đi.”

Nhưng David đáp lời họ: “Các ngươi nghĩ sao một kẻ nghèo hèn và ít danh tiếng như ta có thể làm con rể của vua?”

Vua Saul truyền cho họ đáp lại: “Đức vua không cần sính lễ chi khác ngoài một trăm bao quy đầu của người Philistine.”

David nghe vậy thì hài lòng. Ông dẫn quân đi, giết được hai trăm người Philistine, đem bao quy đầu của chúng về. Họ đếm lại số bao quy đầu trước mặt vua, và vua gả con gái Michal cho David làm vợ.

David tiếp tục đem quân đi đánh người Philistine, thu được nhiều chiến thắng vang dội. Vua Saul khi thấy rằng Thiên Chúa ở với David, và con gái ông Michal yêu David, thì càng trở nên sợ hãi ông hơn.


Vua Saul sai con trai mình Jonathan và quân lính đi giết David. Nhưng Jonathan quý mến David, nên đã cảnh báo ông: “Cha tôi đang tìm cách để giết ông. Sáng mai, ông hãy cẩn thận và đi tìm chỗ nấp. Tôi sẽ đi với cha tôi ra đồng. Tôi sẽ nói chuyện với cha tôi và mang tin về cho ông.”

Jonathan nói tốt về David trước mặt vua cha: “Xin cha đừng làm hại David, vì ông ấy chẳng lỗi phạm với cha chút nào, mà ngược lại còn đang giúp ích cho cha. Ông ấy đã liều mạng mình đi đánh quân Philistine. Thiên Chúa đã giúp ông ấy giành chiến thắng, chính cha cũng biết điều đó. Sao cha lại muốn giết một người vô tội mà không có lý do chính đáng?”

Vua Saul bèn thề rằng: “Xin Thiên Chúa làm chứng cho, David sẽ không phải chết.”

Jonathan đi báo tin cho David, và đem ông về phục vụ vua Saul như trước.

David lại đem quân đi đánh người Philistine, khiến chúng thua phải bỏ chạy. Nhưng khi trở về, vua Saul dùng cây giáo định ghim ông lên tường trong lúc ông đang chơi đàn cho vua. David né được, và trong lúc vua đang gỡ cây giáo ra, thì David lui ra ngoài.

Đêm hôm đó, vua Saul sai người đến nhà David, định giết ông lúc trời sáng. Nhưng Michal vợ ông bảo ông: “Chàng hãy trốn đi, nếu không sáng mai chàng sẽ bị giết.”

Michal giúp David trèo qua cửa sổ, và ông bỏ trốn. Michal lấy một pho tượng đặt lên giường, phủ chăn lại, và lấy lông dê đặt lên chỗ đầu.

Lúc người của vua Saul đến, Michal nói với họ: “Ngài ấy đang ốm.”

Quân lính trở về, thì vua Saul nói với chúng: “Hãy cứ mang David nằm trên giường đến để ta giết nó.”

Nhưng khi chúng quay trở lại, thì chỉ thấy pho tượng trên giường, cùng với một nhúm lông dê.

Vua Saul nói với Michal: “Sao con lại lừa cha mà để kẻ thù của cha chạy trốn mất?”

Michal đáp: “Hắn nói hãy để hắn đi, nếu không hắn sẽ giết con.”


David chạy đến nhà ông Samuel ở Ramah, kể lại với ông mọi điều vua Saul đã làm. Hai người bèn đi đến Naioth và ở lại đó. Khi vua Saul nghe tin, bèn cho người đi bắt David. Binh lính tới nơi thì thấy một nhóm các ngôn sứ, với Samuel đứng đầu, đang nói tiên tri. Thần khí Thiên Chúa ngự trên đám binh lính, khiến họ cũng nói tiên tri. Vua sai người đi lần thứ hai, rồi lần thứ ba, lần nào binh lính tới đó cũng dừng lại mà nói tiên tri.

Cuối cùng, vua đích thân tới Ramah. Khi tới bên một giếng nước ở Seku, vua hỏi dân chúng: “Samuel và David đang ở đâu?”

Họ đáp: “Đang ở Naioth trong Ramah.”

Vua Saul dẫn quân đi Naioth. Nhưng thần khí Thiên Chúa ngự trên vua Saul khiến ông vừa đi vừa nói tiên tri. Tới lúc gặp Samuel, vua đã trở nên loạn trí mà cởi hết quần áo ra, nằm trần truồng cả ngày lẫn đêm hôm đó.