Samuel đến nói với vua Saul: “Thiên Chúa đã sai tôi tới xức dầu cho ngài làm vua Israel. Giờ ngài hãy nghe theo mệnh lệnh từ Thiên Chúa. Thiên Chúa sẽ đánh phạt Amalek vì chúng đã chặn đường người Israel khi ra khỏi Ai Cập. Ngài hãy đem quân đi mà đánh người Amalek, tiêu diệt tất cả những gì thuộc về chúng, đừng để ai sống sót, cho dù là đàn ông, đàn bà, trẻ con, chiên bò, lạc đà, hay lừa.”
Vua Saul bèn tập hợp hai trăm nghìn lính bộ tại Telaim, trong đó có mười nghìn người từ chi tộc Judah. Quân Israel tiến đến thành của người Amalek và đặt phục binh trong hẻm núi. Vua Saul nói với người Ken: “Hãy rời xa dân Amalek kẻo ta đánh cả các ngươi, vì các ngươi đã đối xử tử tế với Israel khi cha ông chúng ta ra khỏi Ai Cập.”
Người Ken bèn dời nơi đó đi chỗ khác.
Quân Israel tấn công người Amalek từ Havilah cho tới Shur, gần biên giới phía đông Ai Cập. Họ giết sạch người Amalek, nhưng bắt sống vua Amalek là Agag cùng với tất cả chiên bò tốt nhất.
Thiên Chúa phán với Samuel: “Ta hối tiếc đã đặt Saul làm vua, vì nó đã quay lưng với Ta và bất tuân mệnh lệnh của Ta.”
Samuel trở nên giận dữ, và ông kêu cầu với Thiên Chúa suốt cả đêm.
Sáng sớm hôm sau, Samuel tới tìm gặp vua Saul, nhưng quân lính nói: “Vua đã tới Carmel dựng một đài tưởng niệm cho mình rồi, và sau đó đã tới Gilgal.”
Samuel đi tới Gilgal để tìm vua. Vừa thấy ông, vua Saul nói: “Xin Thiên Chúa chúc phước cho ông. Ta đã làm như lời Thiên Chúa truyền rồi.”
Nhưng Samuel đáp: “Thế tiếng lũ chiên bò mà tôi đang nghe thấy là như thế nào?”
Vua đáp: “Đám quân lính đã bắt những con tốt nhất từ tay người Amalek để dâng lên Thiên Chúa, còn những con khác đã giết cả rồi.”
Samuel nói: “Thế là đủ rồi! Để tôi nói cho ngài nghe điều Thiên Chúa đã phán với tôi đêm qua.”
Vua đáp: “Hãy nói đi.”
Samuel nói: “Dù cho ngài đã từng nhỏ bé thế nào, ngài đã trở thành người đứng đầu các chi tộc Israel. Thiên Chúa đã xức dầu cho ngài làm vua, và Người sai ngài đi tiêu diệt sạch quân Amalek xấu xa. Nhưng sao ngài lại không tuân theo mà dám thu chiến lợi phẩm cho mình?”
Vua đáp: “Ta đã tuân lệnh Thiên Chúa và đi làm việc Người đã giao cho ta. Ta đã tiêu diệt quân Amalek, và bắt sống được vua Agag của chúng. Quân lính chỉ bắt những chiên bò tốt nhất để dâng lên Thiên Chúa mà thôi.”
Nhưng Samuel nói: “Chẳng lẽ Thiên Chúa cần của lễ hơn sự vâng phục sao? Vâng phục tốt hơn của lễ, sự nghe theo tốt hơn mỡ chiên đực. Bởi tội phản nghịch cũng nặng như tội dùng tà thuật, và sự ngạo mạn cũng đáng như tội thờ hình tượng. Vì ngài đã bất tuân lời Thiên Chúa, nên Người sẽ chẳng cho ngài làm vua nữa đâu.”
Vua Saul bèn nói: “Ta đã phạm tội mà bất tuân lời Thiên Chúa và lời của ông. Vì ta sợ đám lính nổi loạn, nên đã cho phép chúng làm vậy. Giờ xin ông hãy thứ tội và giúp đỡ ta, để ta có thể tiếp tục phụng sự Thiên Chúa.”
Samuel đáp: “Tôi sẽ không theo ngài nữa đâu. Vì ngài đã bất tuân lời Thiên Chúa, nên ngài sẽ chẳng được làm vua Israel nữa.”
Đoạn Samuel quay lưng rời đi. Vua Saul nắm lấy vạt áo ông, khiến nó bị rách. Samuel nói: “Ngày hôm này Thiên Chúa đã xé vương quốc Israel để trao cho kẻ khác xứng đáng hơn. Thiên Chúa sẽ chẳng nói dối hay thay đổi ý định, vì Người không phải là người phàm để mà làm như vậy.”
Vua Saul đáp: “Ta là kẻ có tội. Nhưng xin ông nãy nể mặt các trưởng lão và dân Israel mà quay lại thờ phượng Thiên Chúa đã.”
Samuel quay trở lại, và cùng với vua Saul dâng của lễ lên Thiên Chúa. Đoạn Samuel nói: “Hãy đưa Agag vua dân Amalek ra đi.”
Họ đưa vua Agag đang bị xiềng xích ra. Hắn cứ tưởng mình sẽ thoát chết, nhưng Samuel nói: “Vì lưỡi gươm của ngươi đã làm bao người đàn bà phải góa bụa, thì giờ chính mẹ ngươi cũng sẽ phải mất con.”
Rồi Samuel giết vua Agag tại đó.
Vua Saul dẫn quân về Gibeah, còn Samuel cũng trở về quê nhà ở Ramah. Ông Samuel không gặp lại vua Saul nữa, nhưng vẫn còn thương tiếc cho vua.