Kinh Thánh Lược Truyện

Về trang chủ

Thiên Chúa gọi Samuel

Tư tế Eli có hai con trai tên là Hophni và Phinehas, nhưng chúng đồi bại và không kính sợ Thiên Chúa. Khi dân chúng tới dâng mỡ thịt lên Thiên Chúa, thì đầy tớ của chúng ra nói với họ: “Hãy đưa cho tư tế ít thịt để nướng, các ông ấy không thích thịt luộc đâu, chỉ lấy thịt sống thôi.”

Nhưng họ đáp: “Hãy luộc trước đã, rồi các ông muốn lấy gì thì lấy.”

Nhưng tên đầy tớ nói: “Không, hãy đưa ngay đây. Nếu không thì tôi sẽ tự lấy.”

Hai con trai của Eli còn ngủ với những người đàn bà phục vụ ở cửa Lều Hội Ngộ. Tội ác của chúng rất lớn trước nhan Thiên Chúa.

Tư tế Eli nghe biết chuyện đó thì nói với chúng: “Sao các con lại làm thế? Cha đã nghe người ta kể về tội ác của các con. Không các con à, điều đó là không thể chấp nhận được. Nếu một người mắc tội với người khác, Thiên Chúa sẽ hòa giải cho họ. Nhưng nếu mắc tội với Thiên Chúa thì ai hòa giải cho?”

Nhưng các con ông không nghe mà vẫn tiếp tục phạm tội.

Một ngôn sứ của Thiên Chúa tới gặp Eli và nói: “Thiên Chúa đã chẳng tỏ mình cho tổ phụ ông khi họ ở Ai Cập sao? Ngài đã chọn chi tộc ông làm thầy tế lễ để phụng sự Ngài, và cũng cho một phần của tế lễ mà dân Israel dâng lên. Sao ông lại để cho con mình khinh miệt của tế lễ? Vì thế Thiên Chúa sẽ không còn cho gia đình ông được phụng sự Người nữa. Những người trong nhà ông sẽ chết trẻ khi tuổi còn ở độ tráng kiện. Để làm dấu hiệu cho ông biết, hai con trai ông sẽ chết trong cùng một ngày. Thiên Chúa sẽ lập nên một dòng dõi tư tế trung tín, theo Ngài bằng cả trái tim và tấm lòng. Dòng dõi tư tế đó sẽ đi trước mặt người được xức dầu. Còn con cháu của ông sẽ phải đến trước mặt người đó mà lạy, hầu cho có được miếng ăn.”


Samuel, khi đó vẫn còn là một đứa trẻ, mặc áo ephod mà phụng sự Thiên Chúa. Mỗi năm mẹ cậu làm một cái áo dài để khi đi lên Shiloh thì đưa cho cậu.

Tư tế Eli bấy giờ đã già, mắt không còn trông thấy rõ nữa. Một đêm, tư tế Eli đang nằm ở giường, còn Samuel thì nằm ở trong Lều Hội Ngộ, trước Hòm Giao Ước. Ngọn đèn trong Lều vẫn chưa tắt. Bỗng có tiếng Thiên Chúa gọi Samuel.

Samuel tưởng là thầy mình gọi nên chạy vào thưa: “Dạ con đây, thầy gọi con ạ?”

Ông Eli đáp: “Thầy không gọi con. Hãy trở về chỗ nằm đi.”

Cậu bèn trở lại chỗ cũ. Lại có tiếng gọi: “Samuel!”

Samuel chạy vào chỗ ông Eli và nói: “Dạ con đây.”

Ông Eli đáp: “Không con ơi, thầy không gọi con. Hãy trở về chỗ nằm đi.”

Rồi lần thứ ba Thiên Chúa gọi: “Samuel!”

Samuel lại chạy vào và thưa: “Dạ con đây, thầy cho gọi con?”

Ông Eli bèn hiểu ra chính Thiên Chúa đã gọi đứa bé. Ông Eli nói với Samuel: “Hãy về chỗ nằm đi, và nếu Ngài gọi thì con hãy thưa: Lạy Chúa, xin hãy nói vì tôi tớ Ngài đang nghe.”

Samuel trở về nằm ở chỗ cũ.

Thiên Chúa lại gọi: “Samuel! Samuel!”

Samuel bèn thưa: “Xin Ngài hãy nói vì tôi tớ Ngài đang nghe.”

Thiên Chúa phán với Samuel: “Hãy nghe, Ta sắp làm trong Israel những việc khiến người ta kinh sợ. Tới lúc đó Ta sẽ đoán phạt nhà Eli vì nó đã không ngăn các con nó khinh miệt Ta. Tội lỗi chúng sẽ chẳng thể rửa sạch bằng của lễ được đâu.”

Samuel nằm ngủ tới sáng rồi mở cửa Lều. Cậu sợ phải nói với ông Eli thị kiến cậu trông thấy, nhưng ông Eli gọi cậu: “Samuel con ơi.”

Samuel đáp: “Dạ con đây.”

Ông Eli hỏi: “Ngài đã phán với con điều gì? Đừng giấu thầy điều gì, nếu không xin Thiên Chúa phạt con thật nặng.”

Samuel bèn kể cho ông Eli nghe. Ông Eli bèn nói: “Ngài là Thiên Chúa. Xin Ngài cứ làm theo như ý Ngài.”

Thiên Chúa còn hiện ra với Samiel tại Shiloh thêm nhiều lần nữa. Và dân Israel từ Dan cho tới Beersheba đều công nhận cậu là một ngôn sứ. Samuel tiếp tục sống tại đó và lớn lên trong ơn nghĩa của Thiên Chúa và mọi người.