Kinh Thánh Lược Truyện

Về trang chủ

Sứ đoàn Babylon

Một thời gian sau, vua Hezekiah lâm bệnh nặng, khắp mình mọc ung nhọt. Ngôn sứ Isaiah tới thăm ông và nói: “Ngài hãy thu xếp việc nhà, vì ngài sẽ không qua khỏi.”

Vua Hezekiah quay mặt vào tường cầu nguyện: “Xin Chúa nhớ tới việc con đã trung tín trước nhan Ngài và xin làm điều gì Ngài cho là phải.”

Cầu nguyện xong vua khóc thảm thiết.

Khi ngôn sứ Isaiah đang định rời đi, thì có lời Thiên Chúa phán với ông: “Hãy quay lại với Hezekiah. Ta đã nghe tiếng nó cầu xin và thấy nước mắt nó, nên Ta sẽ chữa lành cho nó và ban thêm mười lăm năm tuổi thọ, chỉ ba ngày sau nó sẽ đi được lên Đền Thờ. Ta cũng sẽ giải phóng nó và thành này khỏi tay người Assyria, vì danh Ta và vì David tôi tớ Ta.”

Isaiah bèn sai người: “Hãy chuẩn bị thuốc đắp bằng lá vả.”

Họ làm theo và đắp lên chỗ ung nhọt cho vua. Vua Hezekiah hỏi Isaiah: “Nhờ dấu nào mà ta biết Thiên Chúa sẽ chữa lành cho ta và ta sẽ có thể đi lên Đền Thờ trong ba ngày nữa?”

Isaiah đáp: “Đây là dấu của Thiên Chúa. Cái bóng trên đồng hồ mặt trời sẽ lùi lại mười bậc.”

Ngôn sứ Isaiah khẩn cầu Thiên Chúa, thì cái bóng lùi lại đúng mười bậc trên mặt đồng hồ. Ba ngày sau vua được khỏi bệnh.

Cũng trong thời gian này vua Marduk-Baladan của Babylon nghe tin vua Hezekiah bị bệnh bèn gửi thư và quà tới. Vua Hezekiah đón tiếp sứ đoàn Babylon, cho họ xem tất cả các đồ vàng bạc, gia vị, dầu ô liu trong kho tàng của mình. Vua không che giấu bất cứ thứ gì mà ông có trong cung điện.

Isaiah biết chuyện thì nói: “Thiên Chúa đã phán rằng sẽ tới lúc mà mọi thứ ngài có trong cung điện, những thứ mà tổ phụ ngài đã góp nhặt được tới nay sẽ bị đưa đến Babylon. Vài người trong số dòng dõi của ngài cũng sẽ bị đem đi để hầu hạ trong cung vua Babylon.”

Vua Hezekiah nghe vậy thì nghĩ thầm rằng: “Cũng chẳng hề gì, miễn trong đời ta có hòa bình là được.”

Vua Hezekiah trị vì Judah trong hai mươi chín năm rồi qua đời, được chôn cất trong thành Jerusalem. Con trai ông là Manasheh lên kế vị.