Kinh Thánh Lược Truyện

Về trang chủ

Solomon làm vua Israel

Vua David đã rất già, và luôn thấy lạnh kể cả khi đã đắp chăn. Quần thần tâu với vua: “Chúng tôi sẽ tìm một người gái trẻ còn trinh cho ngài. Nàng sẽ nằm bên cạnh để sưởi ấm cho ngài.”

Họ bèn đi khắp Israel, tìm được một người con gái trẻ rất xinh đẹp tên là Abishag ở thành Shunem và mang về dâng lên vua. Nàng ở bên cạnh và chăm sóc cho vua David, nhưng ông không ngủ với nàng.


Vua David có một con trai với vợ lẽ Haggith tên là Adonijah. Adonijah là người có vẻ ngoài ưa nhìn, và đẹp lòng cha mình. Ông cũng được Joab và tư tế Abiathar ủng hộ. Vậy nên Adonijah cho sắm sửa các chiến xa và kỵ binh, cùng với năm mươi người đi trước mà rằng: “Ta sẽ lên làm vua.”

Adonijah cho hiến tế chiên, bò và bê mập tại tảng đá lớn ở Zoheleth, gần En Rogel. Ông cũng mời các anh em mình cùng các quan triều thần, nhưng không mời ngôn sứ Nathan và em trai ông Solomon, vì họ không ủng hộ ông.

Ngôn sứ Nathan đến hỏi bà Bathsheba, mẹ của Solomon: “Bà không biết rằng Adonijah, con trai của Haggith, đã xưng làm vua, mà vua David vẫn chưa biết hay sao? Giờ tôi sẽ chỉ cho bà cách giữ toàn mạng bà và Solomon. Bà hãy đi tới chỗ vua David và nhắc ngài ấy rằng chính ngài đã hứa cho Solomon làm vua, nhưng giờ thì Adonijah đã tự ý xưng làm vua. Sau đó tôi cũng sẽ đến đỡ lời cho.”

Bathsheba bèn đi vào trong phòng vua David, có cả Abishag đang ở đó. Bathsheba phủ phục xuống dưới đất.

Vua David hỏi: “Nàng có chuyện gì thế?”

Bà đáp: “Thưa đức vua, chính ngài đã hứa với thiếp trước nhan Thiên Chúa rằng sẽ cho Solomon làm vua. Nhưng giờ Adonijah đã lên làm vua mà ngài chưa hay biết gì. Adonijah đã cho hiến tế bò, bê, chiên, và cũng có mời các anh em, tư tế Abiathar và tổng binh Joab, nhưng chẳng mời Solomon. Thưa đức vua, dân Israel đang đưa mắt ngóng trông xem ngài sẽ chọn ai. Bằng không, khi ngài về cùng với tổ phụ, thiếp và con thiếp Solomon sẽ bị diệt trừ.”

Trong lúc bà đang nói, ngôn sứ Nathan cũng đi vào, phủ phục trước mặt vua.

Nathan nói: “Ngài đâu đã cho Adonijah làm vua kế vị? Thế mà hôm nay ông ấy đã đi hiến tế bò, bê, chiên. Những người được mời đã tung hô ông ấy làm vua. Có phải chính ngài đã ra lệnh mà không cho tôi tớ ngài biết chăng?”

Vua David bèn nói: “Có Thiên Chúa làm chứng, ta thề rằng Solomon sẽ làm vua thay ta, và ngồi trên ngai của ta.”

Bà Bathsheba sấp mình xuống mà rằng: “Nguyện đức vua vạn tuế!”

Vua David cho gọi tư tế Zadok và chỉ huy thị vệ Benaiah đến mà nói: “Các ngươi hãy dẫn theo người, mang con ta Solomon cưỡi trên con la của ta, mà xuống Gihon để xức dầu cho nó làm vua Israel. Ta đã cho nó làm vua toàn cõi Israel và Judah.”

Benaiah đáp: “Nguyện xin Thiên Chúa ở với Solomon để cho ngai vàng của ngài ấy còn lớn hơn ngai của vua David!”

Vậy Zadok, Nathan và Benaiah cùng đội thị vệ đưa Solomon tới Gihon. Ở đó tư tế Zadok lấy cái sừng đựng dầu để xức dầu cho Solomon. Họ thổi tù và và tung hô đức vua. Mọi người đều nhảy mừng, khiến đất đai cũng phải rung chuyển tiếng hò reo.

Trong lúc đó, Adonijah và khách mời của ông ta cũng vừa xong tiệc. Khi nghe thấy tiếng tù và, Joab hỏi: “Có tiếng gì thế?”

Jonathan, con trai tư tế Abiathar vừa đến nơi và nói: “Thưa ngài, vua David đã chọn Solomon làm vua. Ngài ấy đã sai Zadok, Nathan, Benaiah và đội thị vệ đưa Solomon đến Gihon để xức dầu. Tiếng ngài nghe thấy là tiếng hò reo của họ. Quần thần hiện cũng đang ở chỗ vua David để chúc mừng ngài ấy đã chọn được người kế vị.”

Nghe tới đó, khách mời của Adonijah bèn thất vọng ra về. Còn Adonijah thì sợ hãi, nắm chặt lấy cái sừng trên bàn thờ mà nói: “Mong rằng vua Solomon sẽ không giết tôi tớ của ngài.”

Khi biết chuyện, Solomon cũng chỉ nói: “Nếu anh ấy đối với ta cách tử tế, thì chẳng sợi tóc nào trên đầu phải rụng. Nhưng nếu phản lại ta thì nhất định phải chết.”

Người ta đưa Adonijah đến cho Solomon. Ông phủ phục trước Solomon, và được tha về.


Lúc sắp qua đời, vua David nói với Solomon: “Cha sắp phải đi qua hành trình của mọi người trên thế gian. Con hãy dũng cảm lên, và hãy đi theo đường lối Thiên Chúa, tuân giữ các lề luật của Người như đã được chép bởi ông Moses. Hãy làm vậy để con được thịnh vượng như lời Thiên Chúa hứa, rằng dòng dõi con sẽ không bao giờ rời ngai vàng của Israel.”

Vua lại nói: “Con biết việc Joab đã làm, hắn đã giết Abner và Amasa như thể kẻ thù. Con hãy xử với hắn cách khôn ngoan, nhưng đừng để hắn được chết yên ổn. Con cũng hãy đòi nợ từ Shimei người Benjamin, vì hắn đã nguyền rủa cha khi trốn chạy khỏi anh con Absalom, cha đã hứa sẽ không giết hắn, chính con sẽ làm thay cha. Nhưng con hãy đối xử tốt với các con trai ông Barzillai ở Gilead, bởi họ đã ở bên cạnh cha lúc đó.”

Nói xong thì vua David tắt hơi, về với tổ phụ, và được chôn tại Jerusalem. Ông đã trị vì Hebron trong bảy năm và trị vì Israel trong ba mươi ba năm. Solomon lên kế vị làm vua Israel.