Samuel cho tập hợp dân Israel tại Mizpah và nói: “Thiên Chúa đã đem các ngươi ra khỏi Ai Cập, giải thoát các ngươi khỏi tay các vua thù địch. Nhưng các ngươi đã chối bỏ Thiên Chúa, để đòi một vua cho mình. Vậy giờ các ngươi hãy trình diện trước Thiên Chúa theo từng chi tộc và thị tộc.”
Khi các chi tộc đã tập hợp lại, Samuel cho bốc thăm và chọn ra chi tộc Benjamin. Trong chi tộc Benjamin thì bốc thăm chọn ra thị tộc Matri. Cuối cùng trong thị tộc Matri bốc thăm chọn ra Saul. Nhưng Saul lại không có mặt ở đó. Dân chúng cầu hỏi Thiên Chúa: “Người Chúa chọn đã tới đây chưa?”
Thiên Chúa phán: “Nó đang lẩn giữa đống đồ kìa.”
Họ chạy lại và đưa cậu ra ngoài. Khi đứng giữa những người khác, cậu cao hơn họ cả cái đầu. Samuel nói với dân chúng: “Các ngươi đã thấy người được Thiên Chúa chọn chưa? Không có ai được như ngài ấy giữa chúng ta.”
Dân chúng hô vang: “Đức vua vạn tuế!”
Samuel giải thích cho dân quyền và nghĩa vụ của công dân trong vương quốc. Ông viết lại chúng trong một cuộn da và đặt nó trước nhan Thiên Chúa. Rồi Samuel cho giải tán dân chúng để ai trở về nhà nấy.
Saul cũng được mấy người đưa trở về nhà ở Gibeah, và cậu tiếp tục sống ở đó. Có vài người tỏ ra khinh bỉ mà không đến tiếp rước. Họ bảo nhau rằng: “Làm sao gã này có thể giải cứu chúng ta đây?”
Một thời gian sau, Nahash vua dân Ammon kéo lên bao vây Jabesh Gilead. Dân thành Jabesh nói với ông ta: “Hãy lập giao ước với chúng tôi, thì chúng tôi sẽ làm tôi tớ cho ngài.”
Nhưng Nahash đáp: “Ta sẽ đồng ý nếu các ngươi móc mắt phải mình ra để cho Israel phải chịu nhục.”
Các trưởng lão Jabesh nói: “Hãy cho chúng tôi bảy ngày để báo tin tới khắp Israel. Nếu không có ai đến cứu, thì chúng tôi sẽ làm theo ý ngài.”
Người ta báo tin tới thành Gibeah, thì dân chúng than khóc. Saul, khi đó đã được ba mươi tuổi, vừa trở về từ ngoài đồng cùng với đàn bò của mình. Ông hỏi: “Sao mọi người lại khóc lóc như vậy?”
Họ thuật lại cho ông lời những người Jabesh đã nói.
Thần khí Thiên Chúa ngự trên Saul, và ông trở nên giận dữ. Ông lấy một đôi bò đực, xẻ thịt ra, gửi đến các chi tộc Israel mà nói rằng: “Ai không theo Saul và Samuel sẽ phải chịu hình phạt như những con bò này.”
Dân Israel sợ hãi và nhóm họp lại tại Bezek. Có tổng cộng ba trăm nghìn người đàn ông, trong đó có ba mươi nghìn người Judah.
Saul nói với những người đưa tin từ Gilead: “Ngày mai lúc mặt trời lên cao, các ngươi sẽ được giải cứu.”
Tin tức báo về khiến dân thành Jabesh phấn khởi. Nhưng họ dùng mưu mà nói với người Ammon: “Ngày mai chúng tôi sẽ đầu hàng, và các ông cứ làm với chúng tôi tùy theo ý các ông.”
Hôm sau, Saul chia quân Israel thành ba đạo. Lúc đêm sắp tàn, họ đột kích vào trại quân Ammon, đánh giết chúng cho tới lúc mặt trời lên cao. Quân Ammon còn sống sót thì tản mác mỗi người một nơi.
Dân Israel nói với Samuel: “Ai còn dám phản đối Saul làm vua chúng tôi thì cứ giao cho chúng tôi, để chúng tôi giết hắn.”
Nhưng Saul đáp lời họ: “Không ai sẽ phải chết hôm nay, vì chính Thiên Chúa đã giải cứu Israel.”
Samuel nói với dân chúng: “Nào, chúng ta hãy tới Gilgal để làm lễ đăng quang cho nhà vua.”
Dân chúng bèn đi tới Gilgal, và tôn Saul làm vua trước nhan Thiên Chúa. Họ dâng của lễ thù ân lên Thiên Chúa. Rồi dân Israel mở đại tiệc ăn mừng.
Samuel nói với dân Israel: “Ta đã nghe lời các ngươi xin mà lập một vua lên cai trị các ngươi. Còn ta thì giờ đã già, tóc đã bạc, các con ta cũng đang ở giữa các ngươi. Từ thuở thiếu thời đến nay ta đã làm người lãnh đạo các ngươi, giờ các ngươi đã có vua của mình rồi. Nay ta đứng đây, trước mặt Thiên Chúa và người được xức dầu, hãy làm chứng xem ta có lấy bò lừa của các ngươi, hay lừa gạt, áp bức ai không? Ta có nhận hối lộ của ai để làm ngơ cho kẻ có tội không? Nếu có, ta sẽ đền lại.”
Họ đáp: “Ngài đã chẳng lừa gạt hay áp bức chúng tôi. Ngài đã không lấy thứ gì từ ai cả.”
Samuel nói: “Thiên Chúa đã sai Moses và Aaron đưa cha ông chúng ta ra khỏi Ai Cập. Nhưng họ lại quên Thiên Chúa, nên Ngài đã trao họ vào tay thù địch. Họ kêu cầu lên Thiên Chúa, và Người đã dùng các thủ lĩnh để giải cứu họ. Lúc quân Ammon kéo đến đánh chúng ta, các ngươi đã muốn có vua, thì giờ đây Thiên Chúa đã chọn ra một vua cho các ngươi. Các ngươi và cả đức vua nữa hãy phụng sự và vâng lời Thiên Chúa, chứ đừng chống lại Ngài. Nếu một ngày các ngươi bất tuân lời Thiên Chúa, thì Ngài sẽ chống lại các ngươi như đã chống lại cha ông các ngươi. Bây giờ đang là mùa gặt, hãy xem dấu chỉ từ Thiên Chúa, để các ngươi biết rằng các ngươi đã phạm tội khi xin được có vua.”
Ngày hôm đó, Thiên Chúa giáng xuống rất nhiều sấm sét và mưa lớn. Dân chúng nói với Samuel: “Xin ngài cầu xin Thiên Chúa cho các tôi tớ ngài kẻo chúng tôi chết mất, vì chúng tôi đã phạm tội khi xin có vua.”
Samuel đáp: “Đừng sợ. Mặc dù các ngươi đã phạm tội, nhưng đừng lìa bỏ Thiên Chúa mà hãy hết lòng phụng sự Ngài. Đừng đi thờ những hình tượng vô nghĩa, vì chúng không thể giải cứu các ngươi được. Thiên Chúa sẽ chẳng từ bỏ Israel, vì danh Ngài và vì Ngài đã chọn các ngươi làm sở hữu. Còn ta, không đời nào ta ngừng cầu nguyện cho các ngươi kẻo phạm tội với Thiên Chúa. Ta sẽ tiếp tục dạy các ngươi cách sống tốt lành và chính trực. Vậy hãy kính sợ và phụng sự Thiên Chúa, hãy nhớ lại những việc vĩ đại Ngài đã làm. Nếu còn làm điều xấu, thì cả các ngươi lẫn vua của các ngươi đều sẽ diệt vong.”