Một thời gian sau, Abijah con trai vua Jeroboam bị bệnh nặng, vua nói với vợ mình: “Nàng hãy cải trang để không ai nhận ra, mang theo ít đồ ăn rồi đi tới Shiloh. Ở đó có ngôn sứ Ahijah, người đã nói ta nhất định sẽ làm vua. Ông ấy sẽ nói cho biết chuyện gì sẽ xảy ra với thằng bé.”
Vợ vua Jeroboam theo lời mà đi tới nhà ngôn sứ Ahijah ở Shiloh.
Ông Ahijah đã rất già và không còn nhìn thấy nữa. Có lời Thiên Chúa phán với ông: “Vợ của Jeroboam đang đến để hỏi ngươi về đứa con bị bệnh. Nó sẽ giả làm một người khác, ngươi hãy cứ trả lời theo lời Ta dạy.”
Khi ông Ahijah nghe tiếng bước chân ở ngưỡng cửa, bèn cất tiếng nói: “Hãy vào đi, vợ của Jeroboam. Sao bà lại phải cải trang? Hãy về nói với vua Jeroboam rằng Thiên Chúa đã dựng ông ấy lên làm vua Israel, nhưng ông ấy chẳng tuân giữ lời Thiên Chúa mà làm những việc xấu xa khi tự làm cho mình những tượng thần bằng kim loại. Vì lẽ đó, Thiên Chúa sẽ giáng họa trên nhà Jeroboam. Người sẽ xóa sổ mọi người nam nhà Jeroboam ra khỏi Israel, kể cả nô lệ cũng không còn. Chó sẽ xé thịt người chết trong thành, còn chim sẽ rỉa xác người chết ngoài đồng. Bà hãy về đi, ngay khi bà bước chân vào thành, đứa bé sẽ chết. Dân Israel sẽ khóc và chôn cất nó. Nó sẽ là người duy nhất trong nhà Jeroboam được chôn cất, vì nó còn được đẹp lòng Thiên Chúa.”
Vợ vua Jeroboam rời đi và trở về Tirzah. Bà vừa đặt chân vào ngưỡng cửa thì đứa bé chết. Dân Israel khóc thương và chôn cất cậu như lời ông Ahijah đã nói.
Vua Jeroboam trị vì trong hai mươi hai năm rồi qua đời. Con ông là Nadab kế vị lên làm vua Israel.