Kinh Thánh Lược Truyện

Về trang chủ

Jehu làm vua Israel

Elisha gọi một người môn đệ và bảo: “Con hãy thắt áo vào đai lưng, cầm lọ dầu ô liu này mà đi tới Ramoth Gilead. Ở đó con hãy tìm Jehu con trai của Jehoshaphat. Hãy đưa ông ấy vào phòng, rồi xức dầu lên trán để ông ấy được làm vua Israel. Làm xong hãy ngay lập tức chạy về.”

Người môn đệ trẻ bèn đi tới Ramoth Gilead. Khi tới nơi, cậu trông thấy vài chỉ huy quân đội đang ngồi nói chuyện. Cậu lại gần và nói: “Tôi có một tin muốn báo cho ngài Jehu.”

Jehu bèn đứng dậy đi với người môn đệ vào trong phòng kín. Ở đó, người môn đệ xức dầu lên trán ông và nói: “Thiên Chúa xức dầu cho ngài làm vua Israel. Ngài sẽ tiêu diệt nhà Ahab chủ ngài, và sẽ trả thù Jezebel vì nợ máu của các ngôn sứ Thiên Chúa. Ngài sẽ làm cho nhà Ahab ra như nhà của Jeroboam và như nhà của Baasha. Còn về phần Jerebel, chó sẽ xé thịt bà ta ở trong thành Jezreel mà không ai thèm chôn cất.”

Nói xong, người môn đệ mở cửa và chạy đi.

Khi Jehu đi ra với những người chiến hữu, họ hỏi: “Ổn chứ, sao gã kì quặc này tới tìm ông vậy?”

Jehu đáp: “Tôi tưởng các ông biết cậu ta và những gì cậu ta nói?”

Họ đáp: “Chúng tôi không biết. Kể cho chúng tôi đi.”

Jehu nói: “Cậu ta nói Thiên Chúa xức dầu cho tôi làm vua Israel.”

Nghe thế, họ liền cởi áo mình ra trải trên nền đất trước mặt Jehu, rồi thổi kèn mà tung hô: “Jehu là vua!”


Bấy giờ vua Joram của Israel đang có giao tranh với vua Hazael của Aram. Vua Joram bị thương nên phải trở về Jezreel để dưỡng thương. Vua Judah lúc đó là Ahaziah, con vua Jehoram, cháu vua Jehoshaphat, cũng tới để thăm ông.

Jehu nói với người của mình: “Nếu các ngươi thực lòng muốn ta làm vua, thì đừng để ai ra ngoài thành mà đi báo cho vua Joram.”

Jehu cho chuẩn bị chiến xa và dẫn quân tới Jezreel. Khi gần tới nơi, lính canh ở Jezreel trông thấy thì vào báo: “Tôi trông thấy có quân đang tiến đến.”

Vua Joram nói: “Hãy cho một người cưỡi ngựa ra gặp hỏi xem họ có đến trong hòa bình không.”

Người của vua cưỡi ngựa đi ra và hỏi Jehu: “Ngài đến trong hòa bình chăng?”

Jehu đáp: “Hòa bình thì liên can gì đến ngươi? Hãy theo ta.”

Vua Joram không thấy người đó trở về, bèn sai người thứ hai đi. Nhưng người này cũng theo Jehu.

Người lính canh báo lại: “Người thứ hai cũng không trở về. Người đang tiến đến có vẻ như là Jehu con trai của Nimshi. Ông ta điều khiển xe như một kẻ điên.”

Vua Joram ra lệnh: “Hãy chuẩn bị chiến xa cho ta.”

Khi chuẩn bị xong, vua Joram và vua Ahaziah của Judah mỗi người đi trên một chiến xa ra gặp Jehu. Họ gặp nhau ngay tại mảnh đất vốn thuộc về Naboth. Vua Joram hỏi Jehu: “Ngươi đến vì hòa bình chứ?”

Jehu đáp: “Có thể nào có hòa bình khi còn thần tượng và tà thuật của mẹ ngươi Jezebel?”

Vua Joram nghe vậy bèn quay xe lại chạy và hét với vua Ahaziah: “Hắn đã phản rồi!”

Jehu giương cung ra bắn trúng vua Joram ở giữa hai vai, mũi tên xuyên qua tim mà cắm xuống chiến xa. Jehu nói với người của mình: “Hãy mang xác hắn ném vào khu vườn của Naboth người Jezreel, để ứng nghiệm lời Thiên Chúa đã phán.”

Vua Ahaziah trông thấy vậy thì trốn chạy trên con đường đi tới Beth Haggan. Jehu cho quân đuổi theo. Vua Ahaziah bị thương nhưng chạy được tới Megiddo và chết ở đó. Người ta mang xác ông về Jerusalem để chôn cất.


Khi Jezebel biết chuyện Jehu đã làm, bà ta bèn kẻ mắt, chỉnh lại tóc tai và ngó qua cửa sổ. Trông thấy Jehu tiến vào thành, bà ta nói vọng xuống: “Ngươi đến vì hòa bình chứ, hỡi kẻ đã bán đứng chủ mình?”

Jehu trông lên cửa sổ và nói: “Ai ở trên đó, hãy ném mụ ta xuống!”

Có vài người thái giám trên đó bèn ném Jezebel xuống khiến bà ta chết, máu bắn lên tường khi những con ngựa giẫm lên xác bà ta để tiến vào thành.

Jehu đi vào ăn uống, và dặn người của mình: “Hãy chôn cất bà ấy, vì bà cũng là con gái của vua.”

Nhưng khi họ định đưa xác Jezebel đi chôn, thì chỉ tìm thấy đầu, chân và tay. Họ báo lại với Jehu thì ông nói: “Đó là vì Thiên Chúa đã phán với ngôn sứ Elijah, rằng chó sẽ xé xác bà ta ở bên tường thành, đến mức chẳng còn ai nhận ra nữa.”


Ở Samaria vẫn còn bảy mươi người con trai của vua Ahab. Jehu gửi thư tới triều thần ở Samaria mà rằng: “Các ngươi có chiến xa, kỵ binh, thành trì, vũ khí. Hãy chọn ra người nào tốt nhất trong số các con của chủ ngươi mà tôn lên làm vua. Sau đó hãy chiến đấu cho nhà chủ ngươi.”

Nhận được thư, họ run sợ mà rằng: “Nếu hai vua còn không đánh nổi hắn, sao chúng ta có thể chống lại đây?”

Họ bèn gửi thư đáp lời: “Chúng tôi là tôi tớ ngài và sẽ làm theo lời ngài. Chúng tôi sẽ không tôn ai lên làm vua, xin ngài cứ tùy ý sắp đặt cho.”

Jehu viết bức thư thứ hai rằng: “Nếu các ngươi theo ta và nghe lệnh ta, hãy lấy đầu các con trai chủ ngươi và đến gặp ta tại Jezreel độ giờ này ngày mai.”

Họ bèn bắt bảy mươi hoàng tử con vua Ahab và chặt đầu, bỏ vào giỏ mà gửi tới cho Jehu ở Jezreel. Người đưa tin tới báo: “Chúng tôi đã mang đầu các hoàng tử đến cho ngài.”

Jehu ra lệnh: “Hãy chất chúng thành hai đống ở lối vào cổng thành cho tới sáng mai.”

Sáng hôm sau Jehu đi ra. Ông đứng trước mọi người và nói: “Các ngươi vô can trong chuyện này. Ta đã chống lại chủ ta và giết ông ấy, nhưng vì sao những người này phải chết? Các ngươi nên biết rằng mọi lời Thiên Chúa đã phán qua ông Elijah phải được ứng nghiệm.”

Vậy hôm đó Jehu cho giết tất cả những người có liên quan tới vua Ahab trong thành Jezreel, bao gồm cả các thủ lĩnh, bạn hữu và tư tế, không để ai sống sót.


Jehu dẫn quân tới Samaria. Dọc đường ở chỗ trại kiểm soát súc vật, ông gặp người thân vua Ahaziah của Judah thì hỏi: “Các người là ai?”

Họ đáp: “Chúng tôi là người thân của vua Ahaziah, tới đây để đi thăm nhà vua Israel.”

Jehu ra lệnh: “Bắt lấy chúng!”

Họ bắt lấy và đem đi giết cạnh bên giếng gần đó, tổng cộng là bốn mươi hai người.

Sau khi rời nơi đó, ông gặp Jehonadab con trai của Rekab, vốn là gia tộc nổi tiếng sống khắc khổ và trung tín. Jehu chào ông và nói: “Ông có thành thực với tôi, như tôi đối với ông không?”

Jehonadab đáp: “Có.”

Jehu nói: “Nếu vậy, hãy đưa tay cho tôi.”

Jehu đỡ ông lên xe và nói: “Ông hãy đi với tôi để xem tôi sẽ làm gì cho nhà Thiên Chúa.”

Khi Jehu tới Samaria, ông giết hết những người còn sót lại trong nhà vua Ahab.


Jehu tập hợp mọi người lại và nói: “Vua Ahab đã phụng sự thần Baal, thì ta sẽ phụng sự nhiều hơn nữa. Giờ hãy cho mời các tư tế và tín hữu của thần Baal, vì ta sẽ dâng một của lễ lớn lên thần. Kẻ nào không đến sẽ phải chết.”

Tin tức truyền ra khắp Israel, tất cả các tư tế và tín hữu của thần Baal đến Samaria. Họ vào trong đền thờ Baal chật kín từ đầu này tới đầu kia. Jehu sai người đem áo chùng cho họ mặc. Ông cũng cho tám mươi người canh gác xung quanh đền và dặn: “Nếu có ai trốn thoát, các ngươi sẽ phải lấy mạng đền mạng.”

Jehu và Jehonadab đi vào trong đền thờ Baal. Jehu nói: “Hãy nhìn xung quanh xem, chẳng có kẻ nào thờ Thiên Chúa ở đây cả, chỉ có người của thần Baal thôi.”

Họ bèn bắt đầu dâng của lễ. Nhưng khi dâng của lễ xong, Jehu ra lệnh cho binh lính: “Hãy vào mà giết chúng, không để ai sống sót.”

Binh lính xông vào dùng gươm giết hết những người trong đền, vứt xác chúng ra ngoài. Họ đi vào gian trong của đền thờ, mang hòn đá thiêng ra mà đốt, rồi đập phá đền thờ thần Baal.


Thiên Chúa phán với Jehu: “Vì ngươi đã làm những điều đó, dòng dõi ngươi sẽ ngồi trên ngai vàng Israel cho tới đời thứ tư.”

Jehu lên làm vua Israel. Ông đã loại trừ việc thờ phụng thần Baal ra khỏi Israel, nhưng vẫn giữ tục thờ hai con bê vàng ở Bethel và Dan. Trong đời ông, thường xuyên chịu sự áp bức của vua Hazael người Aram.

Vua Jehu trị vì Israel trong hai mươi tám năm rồi qua đời, được chôn cất tại Samaria. Con trai ông là Jehoahaz lên kế vị.