Một lát sau, những người trong các chi tộc khác của Israel cũng tới và nói với người Judah: “Sao các ông lại tự ý đến mà đưa đức vua qua sông?”
Người Judah đáp: “Vì đức vua là bà con gần với chúng tôi. Sao các ông lại giận dữ? Chúng tôi có ăn mất phần hay lấy thứ gì của các ông không?”
Người Israel nói: “Chúng tôi có mười phần chia từ đức vua, nên chúng tôi đáng làm điều đó hơn các ông. Chẳng phải chính chúng tôi đã đề cập chuyện đưa vua trở về trước hay sao?”
Nhưng những người Judah chẳng thèm đếm xỉa đến lời họ nói.
Một người Benjamin tên là Sheba đang ở đó. Ông ta thổi kèn và la lớn: “Chúng ta chẳng được chung phần với David. Hỡi người Israel, ai về lều người nấy đi!”
Vậy người Israel bỏ vua David mà đi theo Sheba. Còn những người Judah thì đi theo vua trở về Jerusalem.
Khi trở về cung điện, vua sai cho mười người vợ lẽ đã ở lại vào trong lãnh cung, cho người canh giữ và chu cấp cho họ tới cuối đời, nhưng không ăn nằm với họ nữa.
Vua David vẫn còn đang hận Joab vì ông đã giết Absalom, nên đã cho Amasa làm tổng chỉ huy quân đội thay cho ông. Vua nói với Abishai: “Bây giờ tên Sheba đó sẽ gây hại cho chúng ta còn nhiều hơn Absalom. Giờ ngươi hãy đem người của Joab đi bắt hắn lại, kẻo hắn trốn vào trong thành nào đó.”
Abishai bèn dẫn quân của Joab ra khỏi Jerusalem để đuổi theo Sheba, Joab cũng đi theo. Tại tảng đá lớn ở Gibeon, họ gặp Amasa. Joab lén rút con dao đang giắt ở thắt lưng ra khỏi vỏ.
Joab nói với Amasa: “Anh bạn ổn chứ?”
Đoạn ông lại gần để hôn Amasa, rồi đâm dao vào bụng kiến ruột lòi cả ra ngoài và Amasa chết ngay lập tức. Xác Amasa nằm giữa vũng máu, ai đi qua đều trông thấy nên họ kéo xác Amasa ra khỏi con đường, vứt vào cánh đồng rồi lấy áo phủ lên trên.
Một người lính đứng bên cạnh xác Amasa hô lớn: “Ai theo Joab thì hãy đi theo ngài ấy!”
Mọi người bèn theo Joab để tiếp tục truy đuổi Sheba.
Sheba bấy giờ đã về tới vùng Bikri quê hương mình, nơi dân chúng đã tập hợp lại để theo hắn ta. Quân của Joab kéo đến bao vây Sheba tại Abel Beth Maakah. Họ đắp một con dốc ở sát tường thành đặng phá thành.
Trong lúc họ đang công thành, thì một người đàn bà từ trong thành kêu ra: “Xin hãy nghe tôi! Hãy mời Joab lại để tôi nói chuyện với ngài ấy.”
Khi Joab lại, thì bà ta hỏi: “Ngài có phải là Joab không?”
Joab đáp: “Chính ta đây.”
Bà ta nói: “Từ xưa tới giờ người ta vẫn nói có chuyện gì tranh chấp thì cứ đến Abel mà hỏi. Chúng tôi là những người hiền hòa và trung tín trong Israel. Sao ngài lại muốn phá một thành mẹ trong Israel và nuốt chửng phần cơ nghiệp của Thiên Chúa như thế?”
Joab đáp: “Ta chẳng phải làm như thế đâu. Có một gã tên là Sheba đã dấy lên chống lại vua David. Hãy giao nộp hắn ra thì ta sẽ rút quân về.”
Người đàn bà nói: “Chúng tôi sẽ ném đầu hắn xuống từ tường thành.”
Người đàn bà đi nói lại dân trong thành. Họ bèn cắt đầu Sheba và ném xuống cho Joab. Joab bèn thổi kèn rút quân trở về Jerusalem.