Có một người đàn ông tên Nabal, là con cháu của Caleb, sống ở Maon. Ông là người giàu có, sở hữu một nghìn con dê và ba nghìn con chiên. Vợ ông tên là Abigail, nàng là một người phụ nữ thông minh và xinh đẹp, nhưng Nabal thì lại là người thô lỗ cục cằn.
Khi David nghe tin rằng Nabal đang xén lông chiên ở Carmel, ông liền sai mười người thanh niên trẻ đi và dặn: “Hãy đi gặp ông Nabal ở Carmel và thay ta chào hỏi ông ấy. Nói với ông ấy khi đám chăn chiên của ông đi lại giữa chúng ta, chúng ta đã chẳng xử tệ với họ, và không có con chiên nào bị mất cả. Giờ đang là mùa lễ hội, hãy hỏi ông ấy có thể cho chúng ta chút gì chăng.”
Họ bèn đi và nhân danh David nói lại với Nabal những điều đó.
Nabal đáp: “David là ai? Có phải là con trai ông Jesse không? Dạo gần đây có nhiều kẻ trốn chạy lắm. Sao ta lại đi lấy bánh, nước, và thịt dành cho thợ xén lông chiên để cho những kẻ không đâu?”
Họ bèn về báo lại với David. David nổi giận mà nói: “Các ngươi hãy lấy gươm đi.”
David dẫn bốn trăm người đi theo. Một người đầy tớ tới báo cho Abigail, vợ Nabal: “David đã cho người tới gặp ông chủ để chào hỏi, nhưng ông chủ đã nhục mạ họ. Họ là những người tốt, đã đối xử tốt với chúng tôi, và chẳng lấy con chiên nào của chúng tôi cả. Cả ngày lẫn đêm họ đã bảo vệ chúng tôi trong lúc chăn chiên. Xin bà hãy nghĩ cách, vì tai họa sắp giáng xuống ông chủ và cả nhà ông rồi. Ông ấy thật là kẻ thô lỗ chẳng ai muốn nói chuyện cả.”
Abigail bèn mau chóng chuẩn bị hai trăm ổ bánh, hai bầu rượu, năm con chiên đã làm thịt, năm seah gạo rang, một trăm cái bánh nho và hai trăm bánh vả ép, chất cả lên lưng lừa. Nàng bảo với đầy tớ: “Các ngươi hãy đi trước, ta sẽ theo sau.”
Nàng đang cưỡi lừa đi xuống vách núi thì gặp người của David đang lên lên. David lúc đó còn đang nói: “Thật là uổng công chúng ta đã coi sóc cho tài sản của hắn. Vậy mà hắn đã lấy oán báo ơn. Xin Thiên Chúa cứ phạt ta thật nặng nếu sáng mai ta còn để cho gã trai nào trong nhà hắn sống sót.”
Abigail xuống lừa và sấp mình xuống trước mặt David. Nàng nói: “Thưa ngài, xin thứ lỗi cho tôi và để cho tôi nói. Xin ngài đừng chấp tội lão Nabal hồ đồ đó. Tên lão là Nabal, nghĩa là ngốc nghếch, và quả thực cái tên đó là xứng đáng. Mong rằng những kẻ thù của ngài cũng trở nên vô phúc như Nabal. Khi người của ngài đến, tôi đã không gặp họ. Xin ngài biết cho rằng chính Thiên Chúa đã ngăn ngài đổ máu và trả thù. Tôi xin dâng lễ vật này cho ngài và người của ngài. Xin thứ lỗi cho tôi, nhưng nếu tôi không nhầm, Thiên Chúa sẽ ban cho ngài vương quyền, vì ngài đã chiến đấu cho Thiên Chúa, và không lỗi phạm trong đời ngài. Dù có người đang truy đuổi để giết ngài, Thiên Chúa sẽ gìn giữ ngài, nhưng mạng sống của kẻ thù ngài sẽ bị quăng đi. Khi Thiên Chúa thực hiện mọi điều Người đã hứa về ngài, và đặt ngài làm người lãnh đạo Israel, ngài sẽ chẳng day dứt vì đã giết người vô tội hay đã ra tay trả thù. Và khi đó, xin hãy nhớ tới tôi tớ ngài đây.”
David đáp: “Ngợi khen Thiên Chúa đã cho nàng đến gặp ta ngày hôm nay. Xin cho nàng được ơn phước vì đã ngăn ta làm đổ máu và trả thù. Bằng không, ta thề có Thiên Chúa hằng sống, không có người đàn ông nào trong nhà Nabal còn sống đến sáng mai.”
David nhận các lễ vật và nói với Abigail: “Nàng hãy về bình an. Ta nhận lời nàng xin.”
Khi Abigail trở về, thì Nabal đang tổ chức một bữa tiệc lớn. Ông ta đang cao hứng và đã say mèm. Nàng không nói gì với chồng mình về chuyện vừa rồi. Sáng hôm sau, khi Nabal đã tỉnh rượu, Abigail kể lại mọi chuyện. Nghe chuyện đó, Nabal sợ hãi mà cứng đờ như đá. Mười ngày sau, ông ta chết.
David nghe tin đó, bèn nói: “Ngợi khen Thiên Chúa đã xử với Nabal vì đã đối xử với ta cách tệ bạc. Thiên Chúa đã ngăn tôi tớ ngài phạm tội mà đã tự ra tay can thiệp.”
David cho người tới gặp Abigail và nói: “Ngài David cho chúng tôi đến để hỏi bà làm vợ ngài.”
Nàng bèn sấp mình xuống mà nói: “Tôi là đầy tớ của ngài ấy, nguyện sẽ phục vụ ngài và rửa cả chân cho người của ngài nữa.”
Abigail lên lưng lừa đi theo người của David, đem theo năm nữ đầy tớ. David cưới nàng làm vợ. Ngoài Abigail ra, David còn cưới thêm Ahinoam người Jezreel làm vợ. Còn người vợ đầu của David là Michal, con gái vua Saul, thì vua lại gả cho Paltiel con trai của Laish người Gallim.