Kinh Thánh Lược Truyện

Về trang chủ

David đánh bại Goliath

Quân Philistine tập hợp để đánh Israel. Chúng đóng quân tại Ephes Dammin, ở khoảng giữa Sokeh và Azekah, thuộc xứ Judah. Vua Saul cũng cho quân Israel đóng trại tại thung lũng Elah. Hai bên đối đầu nhau ở hai quả đồi, giữa họ là một thung lũng.

Một chiến binh khổng lồ tên là Goliath, đến từ thành Gath, đi ra từ trại quân Philistine. Hắn cao gần ba mét, đội chiếc mũ đồng, mặc áo giáp vảy bằng đồng nặng năm nghìn shekel, chân bọc giáp ống đồng, sau lưng đeo một cây lao cũng bằng đồng. Hắn còn cầm theo cây giáo, cán giáo to như thoi dệt vải, mũi giáo bằng sát nặng sáu trăm shekel. Người cầm giáp đi phía trước hắn.

Goliath đứng đó và hét lớn tới chỗ quân Israel: “Sao các ngươi chỉ dàn trận như vậy? Ta chẳng phải là người Philistine, còn các ngươi chẳng phải là quân của Saul sao? Hãy chọn một người đến đánh với ta. Nếu hắn có thể giết ta, thì bọn ta sẽ đầu hàng các ngươi. Nhưng nếu ta đánh bại hắn, thì các ngươi phải quy phục bọn ta đó.”

Nghe những lời đó, vua Saul và toàn quân Israel hoang mang sợ hãi.


David bấy giờ đang ở quê nhà. Ông Jesse cha cậu nói với con: “Con hãy lấy một ephah thóc rang, cùng mười ổ bánh cho các anh con và mau chóng mang đến trại. Con cũng hãy mang mười miếng sữa đông cho các thủ lĩnh quân đội nữa. Hãy xem các anh con có ổn không rồi mang tin về cho cha. Chúng đang ở với vua Saul cùng toàn thể quân Israel tại thung lũng Elah để đánh người Philistine.”

Sáng hôm sau, David dậy sớm chuẩn bị và lên đường. Cậu đến trại quân ngay khi binh lính đang ra trận địa, vừa đi vừa hô vang. Quân Israel và quân Philistine dàn trận đối đầu nhau. David vội vã đưa các đồ đã mang theo cho người giữ kho quân nhu, rồi chạy ra tiền tuyến hỏi tin tức về các anh. David nghe thấy Goliath lại hò hét như thường lệ khiến quân Israel run sợ.

Quân Israel kháo nhau: “Anh có thấy gã kia không? Hắn đến để đánh bại Israel đấy. Đức vua đã hứa sẽ ban thưởng nhiều vàng bạc cho ai giết được hắn. Ngài cũng sẽ gả con gái và miễn thuế cho nhà anh ta nữa.”

David bèn hỏi người lính bên cạnh: “Gã Philistine không được cắt bì này là ai mà dám chống lại đạo quân của Thiên Chúa? Ai giết được hắn để rửa nhục cho Israel thì sẽ được thưởng gì?”

Người lính kia bèn thuật lại hết cho David và cho cậu biết lời hứa của nhà vua.

Chợt Eliab, anh cả của David, nghe thấy tiếng cậu thì nổi giận mà chạy lại hỏi: “Em đến đây làm gì? Còn lũ chiên thì em giao cho ai coi rồi? Anh biết em vốn là đứa cứng đầu và hư hỏng, nên chắc hẳn em bỏ đến đây chỉ để xem đánh nhau thôi.”

David đáp: “Em đã làm gì sai, chẳng lẽ nói chuyện cũng không được sao?”

David đi chỗ khác và hỏi chuyện thêm nhiều người nữa. Vua Saul nghe biết thì cho gọi cậu.

David nói với vua Saul: “Xin đừng để ai phải khiếp sợ tên Philistine này nữa. Tôi sẽ đi đánh hắn.”

Vua đáp: “Ngươi sẽ không đánh nổi hắn đâu, vì ngươi chỉ là một cậu bé, còn hắn thì đã làm một chiến binh từ khi tuổi trẻ.”

Nhưng David nói: “Tôi tớ ngài thường xuyên canh giữ bầy chiên cho cha. Mỗi khi có sư tử hay gấu đến bắt trộm chiên, tôi đuổi theo chúng, đánh chúng để giải cứu chiên. Nếu nó tấn công tôi, tôi sẽ nắm lấy bờm, đánh nó và rồi giết nó. Tôi tớ ngài đã giết cả sư tử và gấu, thì tên Philistine chưa cắt bì này cũng sẽ như vậy thôi, vì hắn dám đối đầu với đạo quân của Thiên Chúa. Thiên Chúa là Đấng đã giải cứu tôi khỏi hàm sư tử và gấu thì cũng sẽ giải cứu tôi khỏi tay gã Philistine này.”

Vua đáp: “Ngươi cứ đi, nguyện xin Thiên Chúa ở với ngươi.”

Vua Saul lấy áo trong của mình mặc cho Daivd, rồi cho cậu mặc áo giáp bên ngoài và đội mũ đồng. David đeo thanh gươm lên hông rồi đi lại vài vòng để quen dần với bộ quân phục.

David nói: “Tôi không quen mặc mấy thứ này.”

Cậu bèn cởi hết chúng ra, chỉ mang theo cây gậy. Cậu chọn ra năm viên đá cuội ở trong suối bỏ vào túi, cầm cái ná thun rồi đi ra đối đầu quân Philistine.

Goliath lại gần David, thấy cậu chỉ mới là một cậu bé, thì tỏ ra khinh bỉ. Hắn nói với David: “Ta là chó hay sao mà ngươi chỉ cầm theo cái que bé tẹo đó? Lại đây, ta sẽ cho lũ chim và thú hoang được thưởng thức thịt của ngươi.”

David đáp: “Ngươi đến với chúng ta với gươm, giáo và lao, còn ta đến nhân danh Thiên Chúa của Israel. Ngày hôm nay Thiên Chúa sẽ trao ngươi vào tay ta, và ta sẽ đánh bại ngươi, rồi cắt lấy đầu ngươi. Hôm nay ta sẽ cho lũ chim và thú hoang được ăn xác người Philistine, để dân khắp mặt đất sẽ biết đến Thiên Chúa của Israel. Thiên Chúa chẳng đánh bại các ngươi bằng gươm giáo, vì Người dùng quyền năng mà trao các ngươi vào tay Israel.”

Goliath bèn xông lên để đánh David, David cũng nhanh chóng chạy lại. Cậu thò tay vào túi lấy ra một viên đá, rồi dùng ná thun bắn vào giữa trán Goliath. Viên đá găm vào đầu khiến hắn ngã khuỵu xuống.

David hò reo chiến thắng, rồi chạy lại đứng trên mình hắn. Cậu rút thanh gươm của hắn ra để cắt lấy đầu.

Quân Philistine trông thấy vậy thì quay đầu bỏ chạy. Quân Israel đuổi theo đánh chúng cho tới tận lối vào Gath và cổng thành Ekron. Xác chết của chúng trải dài trên đường đi từ Shaaraim. Quân Israel quay lại, chiếm các chiến lợi phẩm.

David mang đầu của Goliath trở về gần thành Jerusalem. Cậu cũng lấy gươm của hắn bỏ vào trong lều mình.

Vua Saul nghe biết thì gọi Abner, chỉ huy quân đội của vua, mà hỏi: “Cậu ta là con ai?”

Abner bèn đưa David tới trước mặt vua Saul. Tay cậu vẫn còn cầm đầu của Goliath.

Vua hỏi cậu: “Ngươi là con trai của ai?”

David đáp: “Tôi là con của tôi tớ ngài là Jesse ở Bethlehem.”

Từ hôm đó vua Saul giữ lại cậu luôn bên mình mà không cho trở về quê nhà nữa.