Kinh Thánh Lược Truyện

Về trang chủ

David đánh bại dân Amalek

David và người của ông trở về Ziklag vào ngày thứ ba. Bấy giờ người Amalek đã đem quân cướp phá Negev và Ziklag. Chúng tấn công Ziklag, đốt thành, bắt hết đàn bà và tù binh già trẻ đem về.

Khi trông thấy thành mình bị cướp phá, họ khóc lớn. Những người theo David vì quá đau buồn nên đã bàn nhau định ném đá ông.

David nói với tư tế Abiathar: “Hãy mang áo ephod ra đây.”

Khi tư tế Abiathar đem ra, David cầu khẩn Thiên Chúa: “Con có nên đuổi theo chúng không?”

Thiên Chúa đáp: “Hãy đuổi theo chúng. Ngươi sẽ đánh bại chúng và giải cứu các tù binh.”

David bèn dẫn quân đuổi theo cho tới thung lũng Besor. Hai trăm người đã quá mệt nên không thể đi qua thung lũng, David tiếp tục dẫn bốn trăm người còn lại đuổi theo.

Họ tìm thấy một người Ai Cập trong đồng vắng và mang đến cho David. Anh ta đã nhịn đói ba ngày, đã mệt lả. Họ cho anh ta nước uống và bánh ăn. Anh ta ăn rồi dần tỉnh lại.

David hỏi: “Ngươi là ai và từ đâu tới?”

Anh ta đáp: “Tôi là một người Ai Cập, đã phải làm nô lệ cho người Amalek. Chủ tôi đã đuổi tôi đi ba ngày trước vì tôi bị ốm. Người Amalek đã cướp phá Negev, vài vùng trong lãnh thổ Judah, và đốt thành Ziklag.”

David hỏi: “Ngươi có thể dẫn bọn ta đến chỗ chúng không?”

Anh ta đáp: “Xin ngài hãy thề sẽ không giết tôi hay giao tôi cho chủ, thì tôi sẽ dẫn ngài đi.”

David bèn thề. Anh ta dẫn họ đi tới chỗ quân Amalek, thấy chúng đang ăn uống say sưa với những của cải cướp được. David cho quân ra đánh chúng từ sáng tới tối ngày hôm sau, không để ai sống sót, chỉ trừ bốn trăm kẻ đã trốn chạy trên lưng lạc đà. David thu lại số của cải đã bị lấy, tìm được những người bị bắt, bao gồm cả hai vợ mình. Người của David dẫn họ quay về, đi phía trước đàn vật. Vừa đi họ vừa nói: “Đây là chiến lợi phẩm của David.”

Khi David trở về thung lũng Besor, hai trăm người đã nghỉ lại đó ra đón ông. Nhưng những người có ác ý đi theo David nói: “Chúng đã không cùng chúng tôi ra trận, chúng ta đừng chia cho chúng những của cải đã thu về, chỉ trả lại vợ con cho chúng thôi.”

David đáp: “Không được, hỡi các anh em, chúng ta không được làm vậy với những gì Thiên Chúa ban cho. Người đã bảo vệ chúng ta và phó kẻ thù vào tay chúng ta. Phần được chia cho những người ở lại cũng sẽ bằng với những người ra trận, không ai bị thiệt thòi cả.”

Lúc trở về thành Ziklag, David gửi một số chiến lợi phẩm tới các trưởng lão Judah và những nơi ông đã đi qua mà rằng: “Đây là phần quà cho các ông từ số chiến lợi phẩm của kẻ thù Thiên Chúa.”