Amnon là con trai vua David, yêu say đắm nhan sắc của em gái cùng cha khác mẹ với mình là Tamar. Cậu say mê cô tới nỗi phát bệnh vì không có cách nào lại gần cô được.
Amnon có một người cố vấn lanh lợi tên là Jonadab. Ông ta hỏi Amnon: “Sao ngài lại trông phờ phạc mỗi buổi sáng vậy. Hãy nói cho tôi biết đi.”
Amnon đáp: “Tôi đã phải lòng Tamar, em gái cùng cha khác mẹ với tôi.”
Jonadab nói: “Ngài hãy nằm lên giường giả ốm. Khi cha ngài tới thăm, hãy nói với ông ấy là cho Tamar tới làm bữa cho ngài.”
Vậy Amnon bèn làm theo và nằm lên giường giả ốm. Khi vua David tới, cậu nói với ông: “Xin cho em con Tamar tới làm bánh cho con ăn.”
Vua David bèn cho gọi Tamar và nói: “Con hãy đến nhà Amnon anh con và làm đồ ăn cho nó.”
Tamar đi đến nhà Amnon, thấy cậu đang nằm. Nàng lấy bột nhồi, làm bánh rồi đem nướng. Nàng đặt bánh vào đĩa rồi đưa cho Amnon, nhưng cậu không chịu ăn.
Amnon nói với người hầu: “Hãy ra khỏi đây.”
Khi mọi người đã rời khỏi, Amnon nói với Tamar: “Em hãy đem bánh lại giường cho anh ăn.”
Tamar đem bánh lại giường cho Amnon. Nhưng khi lại gần, Amnon ôm lấy nàng và nói: “Em hãy ngủ với anh.”
Nàng đáp: “Không anh ơi, đừng ép em như vậy. Xin đừng làm điều ác đó trong Israel! Làm sao em rửa được nỗi nhục này? Và anh cũng trở thành kẻ đồi bại trong Israel. Anh cứ nói với đức vua, thì người sẽ gả em cho anh thôi.”
Nhưng Amnon không nghe mà cưỡng hiếp nàng.
Sau khi đã được như ý nguyện, Amnon lại đâm ra ghét Tamar. Cậu nói: “Hãy đứng dậy và đi ra ngoài!”
Nàng đáp: “Không, đuổi em đi bây giờ còn tàn nhẫn hơn những gì anh đã làm với em.”
Nhưng Amnon vẫn gọi người hầu vào và nói: “Hãy đưa nó ra ngoài rồi đóng cửa lại.”
Người hầu đưa Tamar ra ngoài. Nàng đau khổ mà bốc tro bỏ lên đầu, xé chiếc áo choàng trinh nữ đang mặc, rồi vừa đi vừa khóc.
Anh trai ruột của nàng là Absalom trông thấy thì hỏi: “Có phải thằng Amnon đã làm nhục em không? Em hãy cứ ở tạm trong nhà anh một thời gian đã.”
Vậy Tamar ở lại trong nhà Absalom như một quả phụ. Vua David khi biết chuyện thì vô cùng giận dữ, còn Absalom thì ghét cay ghét đắng Amnon nhưng không nói ra.
Hai năm sau, Absalom có thuê vài người thợ xén lông chiên ở Baal Hazor, gần biên giới Ephraim. Cậu tới gặp vua David và nói: “Con đang cho xén lông chiên và có tổ chức bữa tiệc. Xin mời cha tới dự với con.”
Vua David đáp: “Không con ạ, cha sẽ không đến đâu, kẻo vất vả cho con.”
Absalom nói: “Nếu vậy, xin cho anh con là Amnon đi đến đó.”
Vua David hỏi: “Sao con lại muốn anh con đi?”
Absalom cứ nài ép nên cuối cùng vua David cũng cho Amnon và các con trai khác của ông đi.
Absalom nói với người của mình: “Hãy nghe đây, khi Amnon đang say rượu và ta ra hiệu thì hãy giết hắn. Đừng sợ gì cả, hãy dũng cảm lên.”
Họ làm theo lệnh, và giết Amnon trong bữa tiệc. Các con trai vua David khóc thương cho Amnon anh em mình. Khi họ đang trên đường trở về, thì vua David hay tin. Vua xé áo mình ra và phủ phục trên mặt đất khóc thương con, tất cả những người ở đó cũng xé áo mình ra.
Jonadab nói: “Xin đức vua đừng quá đau buồn, vì trong số các con ngài chỉ có Amnon bị giết thôi. Amnon chết là bởi Absalom vẫn còn ghi thù từ ngày ngài ấy cưỡng giếp Tamar.”
Đoạn có người chạy vào báo: “Tôi trông thấy có vài người ở trên sườn đồi từ hướng Horonaim.”
Jonadab nói với vua David: “Ngài xem, các con trai ngài đã trở về.”
Ngay sau đó, các con trai vua David đi vào, vừa đi vừa khóc lớn. Vua David và cận thần cũng khóc. Vua còn khóc thương con nhiều ngày sau đó.
Trong lúc đó, Absalom trốn chạy tới chỗ Talmai, vua xứ Geshur và ở lại đó trong ba năm.